Gặp lại

Background color
Font
Font size
Line height

      Hương nghe tiếng Khuê gọi nhưng không dám trả lời, cô quay xe và đẩy thật nhanh ra phía sau nhà nhưng vừa nghe được tiếng động  sau bức màn Khuê đã ngay lập tức đuổi theo.

         - Hương, dừng lại đi. Em biết chắc là chị mà, đừng trốn tránh em nữa- Nàng vừa chạy vừa gọi theo

   Hương dồn hết sức vào hai tay để cố gắng đẩy chiếc xe đi nhanh nhất có thể, cô không muốn hay nói đúng hơn là không dám quay đầu lại, cô sợ phải đối diện với khuôn mặt đẫm nước mắt kia, sợ nàng sẽ nhìn thấy cô trong bộ dạng tàn tạ như thế này. Thế nhưng cả ông trời cũng không muốn Hương được như ý nguyện , bănhs xe lăn vướng phải hòn đá khiến cho cô ngã nhào xuống đất

      - H...ư...ơ...ng là chị, là chị đúng không- Khuê chạy đến nắm chặt lấy bả vai Hương

      - Xin lỗi, Cô... Cô nhìn nhầm người rồi, tôi không phải người cô cần tìm - Hương che mặt quay đi hướng khác

     - Không đúng, chị là Hương, là Phạm Hương chồng của em- Nàng xoay mặt nhìn trược diện vào cô nức nở

     - Có lẽ...có lẽ chỉ là người giống người thôi, cô đừng có lầm lẫn

     - Chị nghĩ là em có thể nhìn lầm người đầu ấp tay gối và cùng mình trãi qua bao nhiêu đắng cay tủi nhục với một người nào khác được sao. Em có thể dùng cả tính mạng này để đảm bảo chị là Phạm Hương. Là Hoa Hậu Hoàn Vũ Phạm Hương

     - Tôi đã đã không còn là hoa hậu kể từ cái ngày định mệnh đó rồi, bây giờ ở trước mặt cô chỉ còn lại một kẻ tật nguyền vô dụng mà thôi- Hương cố né tránh ánh mắt của người kia nói, lúc này Khuê mới chú ý đến gai chân của cô, đối với đầu óc thông minh của Khuê thì bao nhiêu đây cũng đã đủ để nàng hiểu rõ tất cả mọi chuyện .

     - Có phải... chị lừa gạt mọi người rằng mình đã chết là vì lý do này không? Chị nghĩ là em sẽ để ý đến chuyện này sao?

     -  Không, tôi giấu nhẹm chuyện mình còn sống không vì cái gì cả, chỉ đơn giản là tôi muốn rời xa cái giới giải trí đầy thị phi này thôi, và đặt biệt là muốn cắt đứt tất cả mối quan hệ với cô.

     -  Không đúng, chị nói dối

      - Tất cả những gì tôi nói đều là thật, tin hay không là tuỳ cô

     - Không, chị đang nói dối

     - Cô không muốn tin cũng được, nhưng nói cho cô biết, tôi đang có một cuộc sống hết sức vui vẻ và hạnh phúc, mong cô đừng bao giờ đến đây làm phiền đến tôi nữa- Hương xua đuổi, cô sợ nếu còn kéo dài nữa thì mình sẽ không thể tiếp tục đóng kịch, bởi vì điều mà cô khát khao nhất hiện giờ chính là ôm nàng vào lòng thật chặt cho thoả lòng nhung nhớ lâu nay

     -Vui vẻ, hạnh phúc? Chị đang định lừa ai vậy hả? Làm sao chị có thể cảm thấy hạnh phúc khi xung quanh ngày ngày cũng chỉ là bốn bức tường bao bọc kia chứ. Hương, về với em và hai con đi, xin chị!!!

     - Cô phiền phức quá rồi đó, chẳng phải tôi đã nói rồi sao, đừng hòng tôi quay trở lại với cô

     - Vậy còn hai con, chẳng lẽ chị đành lòng nhìn chúng biết mặt cha mà lại không dám nhận hay sao?

     - Vậy hay là cô muốn tôi nói với chúng rằng cha của chúng là nột người phụ nữ? Con của cô thì cô tự mà lo lấy, tôi không quan tâm, mời cô về cho

      - Hương đừng cố diễn nữa, em tin chắc rằng chị không phải là con người tệ bạc như thế,ông chồng quốc dân của em đâu mất rồi hả?

     - Xin lỗi, tôi không còn là chồng của cô nữa, từ nay hay chúng ta coi như ân đoạn nghĩa tuyệt, không còn liên quan gì đến nhau

     - Hương

     - Đừng kêu tên tôi, cô không có cái quyền đó. Tôi nhớ là đã mời cô ra về rồi mà

     - Nhưng em...

     - Nếu cô không đi thì tôi sẽ đi- Hương cố nhỏm dậy để ngồi lên chiếc xe lăn

     - Chị đừng như vậy mà, thôi được, em đi, em sẽ đi- Khuê ngăn Hương lại, nàng đỡ cô lên xe rồi lũi thủi gạt nước mắt bước ra về

      - Khuê ơi!!! Chị xin lỗi, hãy thông cảm cho chị.- Hương cúi đầu thì thầm khi chỉ còn mình cô trong khu vườn

   Khuê lầm lũi dắt tay hai con về đến nhà thì bỏ vào phòng đóng chặt cửa tự giam mình trong đó. Nàng không biết phải làm như thế nào nữa, hơn ai hết, khuê hiểu rõ Hương làm như vậy cũng chỉ vì không muốn liên luỵ đến mình nhưng nàng lại không có cách để khiến cô trở về bên cạnh. Nàng chỉ còn ôm gối mà khóc  cho đến khi ngủ thiếp đi vì mệt.




Từ từ , từ từ nào. Sắp ngọt rồi.😁😁😁😁
  Bận túi bụi mà cũng phải ráng viết cho mấy thím đọc đây.

You are reading the story above: TeenFic.Net

#wienieng