Cả bốn người đang ngồi dưới sàn nhà ăn uống nói đủ thứ chuyện thì điện thoại Anh thông báo có tin nhắn là của 'L.Mỹ Hà'?
Cái tên nghe lạ mà quen. Tưởng chừng như là mấy câu bình thường cô hay gây hấn với Anh. Nhưng không! Tại sao lại là 'Gặp nhỏ Duy chưa?'.
Gặp? Em ấy về khi nào? Ý của cô là sao?
Không chần chừ Anh nhanh chóng lấy điện thoại rồi trả lời lại.
______________
L.Mỹ Hà -> Quang Anh
Gặp nhỏ Duy chưa?
Gặp? Em ấy về rồi à?
Dị là chưa gặp hả?
Gà 🐔
🙂?
Bớt kháy nhau lại
Nói thế thôi
Chưa gặp thì từ từ rồi gặp
Vậy là em ấy về rồi????
Em ấy đang ở đâu?
Hiện đang thế nào??
Hay hỏi quá
Nhỏ nó mới về hà
Cứ sồn sồn lên
Em ấy có yêu ai chưa?
Biết ngay
Biết rồi mà
Cảm ơn m nhiều
Ơn nghĩa gì?
Stk : 0*******636 Lam My Ha
VP Bank nha
🙂lộn cái bàn
Ui nhận được rồi nhe
Xia xìa
_________________
Lâm Mỹ Hà - thần Cupid giúp hàn gắn lại những mảnh tình dở dang.
"Eyyy nhắn tin với em nào dị, hay là em mày tương tư ba năm" - An thấy Anh cứ chăm chăm nhìn vô điện thoại nhắn tin với ai đó mặc cho ba người ở đây đang xàm với nhau nên có liếc nhẹ qua nhìn thử.
"Tán một cái úp mặt vô nồi lẩu liền đó tin không? xàm hoài" - Anh vội tắt điện thoại tán đầu An một cái khi nghe câu hỏi xàm xí kia, ý là được nhắn tin với em nào đó mà An nói thì cũng mừng.
"Xì, bạn bè gì không chia sẻ gì hết, ích kỷy"
đúng là vạn vật thua Thành An nhõng nhẽo nhưng xui cho An chiêu này không áp dụng được với Quang Anh òiii.
"Ăn đi mày nói một hồi là nó úp mày vô nồi lẩu thiệt bây giờ" - Bảo Khang gắp một cọng rau nhỏ xíu vô chén của An, cũng cảm...lạnh.
"Ê sao em mày về muộn quá vậy gần mười giờ rồi ba" - Hiếu thấy Khang vừa gắp cho An cọng rau thì liền nhận được cái liếc xéo nên lên tiếng cản var. Chứ để một hồi nữa là có hai đứa trong nồi lẩu thiệt đó.
"Ờ ừ he nhắc mới nhớ, nhỏ này làm trò gì lâu vậy ta?" - An đưa tay lên vuốt cằm nhìn lên trần nhà suy nghĩ.
Cũng lo cho em yêu mới về nước của mình.
"Điện thử đi ba, còn nói nữa" - Hieuthuhai
"Ờ ờ ờ" - An vội vàng lấy điện thoại bấm số gọi cho Em, ba người còn lại im lặng lắng nghe.
Đâu để An đợi lâu, vừa đổ chuông thì đầu dây bên kia liền nghe máy, thấy vậy mọi người cũng yên tâm hơn một chút.
| Alo? Em nghe ạ |
"Em yêu đang đâu đó? Sao giờ chưa về?"
| Em đi làm một số hồ sơ hoi, xíu em về liền, anh đừng lo nha, bye anhh |
Tút tút
"Ủa? Cuộc trò chuyện chóng vánh vậy" - Hieuthuhai
"Ẻm hết thương tui gòi huhuhuu" - An vờ lau nước mắt diễn cảnh như thất tình.
"Thôi thôi ai rồi cũng khác mà, có khóc thì cũng vậy à" - Bảo Khang vỗ vai an ủi làm mặt đồng cảm xíu.
Rồi là cả ba diễn nốt cái tiểu phẩm cạn tình, người tung kẻ hứng chưa có hồi kết.
Còn Anh? Cái chất giọng đó, cái cách nói chuyện đó Anh nghe quen lắm, rất rất quen là đằng khác. Phải quen chứ đây là giọng nói mà ngày nào Anh cũng được nghe hồi ba năm trước mà. Từ nhõng nhẽo, giận dỗi rồi cả chán ghét Anh nghe đủ hết rồi làm sao mà không nhận ra được. Là của Em!! Chắc chắn 100% là giọng của Em! Không sai vào đâu được.
Xâu chuỗi lại việc lúc nãy Mỹ Hà có hỏi Anh đã gặp được Em chưa. Thì Anh dám khẳng định Em đang ở rất gần Anh cụ thể luôn là Em chính là Captain Boy là 'em yêu' mà Negav hay nhất đến.
Là định mệnh cho hai ta gặp lại nhau rồi!
Nhưng mà làm sao để gặp được Em đây? Rõ ràng là chỉ cần ngồi đây thêm một chút nữa thôi, một chút nua thôi khi Em về là Anh có thể gặp Em gặp lại một hình bóng mà Anh đã chờ đã nhớ suốt ba năm qua, ba năm đó không khi nào mà Anh không nhớ Em.
Khi Anh đi sự kiện hay các show gì đó trong đầu Anh luôn hiện lên một câu " giá như anh có thể nắm tay em sau khi gặp công chúng."
Bây giờ Em đã về rồi, sắp gặp được Em rồi.
Nhưng mà cái người tên Minh Hiếu aka Hieuthuhai vừa diễn xong tiểu phẩm kia lại kéo Anh về ngay lúc này vì nhớ ra là có việc gấp!! Chưa bao giờ Anh cảm thấy ghét công cái việc gấp đó như lúc này.
Mang theo vẻ mặt không đành, tiếc nuối ra về cùng hai người Hiếu, Khang này.
Còn bãi chiến trường do mấy người bày ra thì cho chủ nhà dọn chứ sao giờ.
.
.
.
Ba người vừa đi không lâu chính xác hơn là gần mười lăm phút thì Em cũng vừa về. Tiếc nhỉ?
"Anh An em mới về ạaaa" - Đức Duy mở cửa vào nhà lễ phép khoanh tay cuối đầu như trẻ ngoan chào người Anh đang ngồi xem tivi trên sofa.
"Ỏoo em yêu tui dễ ngoan quá à, lại đây ngồi với anh coi, hai năm rồi" - An kéo tay Em lại ngồi cùng.
Hai năm rồi hai người chưa gặp lại. Lúc khi Em còn bên Pháp tình cờ gặp An ở một nhà hàng có tiếng có tiếng. Mà lí do thì nó cũng rất chi là định mệnh. Chuyện là hôm đó Em ở nhà một mình do người chị cùng nhà bận học nên về muộn hơn thường ngày. Em quyết định đi ăn ngoài một bữa, xui sao nhà hàng thông báo hết bàn chỉ còn một bàn hai người đã có người đặt trước là Thành An. Phục vụ nhà hàng cũng thân thiện ngỏ ý muốn hai Em ngồi khép với nhau tại An cũng đi có một mình. Thế là ngồi ăn cùng luôn, sau bữa ăn Em và An trao đổi phương thức liên lạc do cả hai nói chuyện cũng hợp, đều là người Việt mà cũng cùng tần số.
Cũng được một năm thì An phải về làm Việt Nam chạy theo đam mê của mình. Từ đó hai người phải gặp nhau qua màn hình.
Đó là lí do gặp cũng như thân nhau đến mức gọi nhau là 'anh yêu', 'em yêu' đến tận bây giờ. Hai năm sau tức là ngay lúc này đây Em cũng được gặp mặt trực tiếp lại với An rồi. Em cũng biết An hiện đang là một rapper có tiếng do An có chuyện gì vui hay đạt được gì đó cũng đều chia sẻ cho Em. Nên Em biết hết.
"Nhà mình mới có tiệc ạ?" - Đức Duy đảo mắt xuống các túi, hộp đồ ăn còn dưới sàn chưa được dọn.
"Đúng ùi, ba đứa kia mới đi là em vừa về luôn á bé"
"Ba người là ai dạaa"
"Có ha lô rần nè hiếu thị hai với rái cá đóoo"
"Rái cá? Là Rhyder hả?"
"Đúng gòi em yêu giỏi quáaa"
Lúc này Em mới biết là mình chậm rồi. Nếu về sớm hơn chút chắc sẽ được gặp lại Anh. Mà cũng tốt Em chưa muốn Anh gặp được Em bây giờ đâu. Vẫn chưa phải lúc thích hợp.
"Để em dọn phụ anh nha"'
"Thôi thôi thôi, cái này ít mà anh tự dọn được, em mới về giờ lên phòng nghỉ đi khuya rồi"
Em sắn tay áo lên đứng dậy muốn phụ An dọn cái đống kia, nhưng bị An cản lại. Em cũng nghe lời An lên phòng nằm nghỉ. Nói là nghỉ vậy thôi chứ Em nằm trên giường coi các video fancam của Rhyder trong buổi diễn hồi chiều. Mấy lúc Anh cười với mấy bạn fan, Em bất giác cười theo. Anh là lí do để Em về đây.
Không phải định mệnh cho hai ta gặp lại nhau đâu. Mà là Em muốn yêu Anh lại từ đầu. Em muốn bù đắp lại chuyện Em đã làm với Anh. Khi đó là tình thế bắt buộc, còn bây giờ chắc chắn chuyện đó sẽ không xảy ra nữa đâu.
___________
Tặng mí bạn bé 🐑
You are reading the story above: TeenFic.Net