Sập Bẫy

Background color
Font
Font size
Line height

     - Chị làm gì mà ngồi thừ người ra vậy- Khuê bước ra từ phòng tắm với bộ đồ thun ngắn khoe trọn đôi chân dài miên man

     - Đâu có gì, chị chỉ đang định lát  nữa rảnh thì tranh thủ sắp xếp lại mớ đồ cho em bé mình mới mua bữa trước thôi- Hương nói dối, chẳng hiểu tại sao  trong lòng cô lại không muốn nàng biết chuyện của Thuỷ

     - Vậy thì chị đi tắm đi rồi mình cùng làm

     - Ừ chị đi ngay

     - Bộ đồ em soạn sẵn để trên mốc đấy, còn khăn tắm của chị xếp trên kệ- Nàng nói vọng vào nhà tắm

  11h trưa hôm sau tạo quán cafe Hoa Sứ. Hương bước vào quán, đã rất lâu, từ khi Thuỷ đi cô không dám quay lại nơi này nữa. Chiếc bàn đặt cạnh cửa sổ quen thuộc đang có một cô gái ngồi quay lưng về phía cô, dù không thấy rõ khuôn mặt nhưng Hương vẫn có thể khẳng định đó chính là Thuỷ, người đã quay lưng đi khiến cô đau khổ và dằn vặt hơn một năm trời, có lẽ nếu như không có sự xuất hiện của Khuê thì Hương vẫn không thể nào quên được cô ta.

     - Chào cô- Hương ngồi xuống bàn

     - Ơ... chị Hương. Chị chịu ra gặp em thật sao- Ả giả nai

     - Nếu tôi đã hứa thì sẽ không nuốt lời. Cô hẹn tôi ra đây có việc gì không

     - Xin chị đừng gọi em là cô được không, cái danh xưng đó sao mà nghe xa lạ quá. Hãy cứ gọi em là bé Thuỷ như ngày mình còn ở dưới quê

     - Cô nghĩ là tôi có thể gọi thân mật như vậy sau những gì mà cô đã làm với tôi à

     - Chị vẫn còn giận em chuyện năm đó sao? Xin lỗi vì em đã bỏ đi mà không nói tiếng nào

     - Cô có biết những ngày tháng đó tôi đã trãi qua như thế nào không, Đâu phải chỉ cần một câu xin lỗi của cô là xong- Hương cười khẩy

     - Thật sự lúc đó em không còn cách nào khác, em là bất đắc dĩ nên mới xa chị- Ả bắt đầu bịa ra một câu chuyện để lấy tình thương của Hương

     - Lúc đó bố mẹ em mắc phải một số nợ rất lớn, nếu không trả họ sẽ xiết nhà. Mà chị cũng biết rồi đó, gia đình em nghèo lắm làm gì có tiền mà trả nợ, rồi ông đại gia kia xuất hiện và nói nếu em đồng ý qua bên kia làm vợ bé thì ông ta sẽ giúp nhà em trả hết nợ, còn cho bố mẹ em một số tiền là vốn nữa. Cho nên em mới...

     - Cho nên em mới tự hạ thấp danh dự của bản thân để đi làm vợ bé cho người ta sao- Cô vô tình thay đổi cách xưng hô

     - Mong chị hiểu cho.

     - Thôi được rồi, mà sao em không ở luôn bên đó mà lại về đây

     - Ông ấy chết rồi, nhà lớn ôm hết tài sản rồi đuổi em đi, thân cô thế cô nên em chỉ còn biết quay về đây thôi- Thuỷ làm bộ lau nước mắt, thật ra tên nhà giàu kia chết là vì dâm dục quá độ, do không có con cái nên ả bị bà lớn và con của bà ta tống cổ ra đường . Vì bí quá nên mới nảy ra ý tưởng quay về Việt Nam để tìm Hương, chẳng phải chị ta đã là người giàu có rồi sao, chỉ cần câu dẫn được Hương quay lại thì chẳng khác nào ả đã cớ trúng kho vàng. Còn cô vợ ngoan hiền kia chẳng là gì.

     - Nếu em tìm chị chỉ để nói những việc này thì thôi, tạm biệt- Hương muốn ra về, cô sợ nếu ở lâu sẽ nảy sinh tình cảm không nên có với Thuỷ, cô còn Khuê còn con nên chắc chắn chuyện này không được phép xảy ra

     - Chị Hương, em có thể thỉnh cầu chị một chuyện được không?

     - Chuyện gì em nói đi, nếu trong khả năng thì tôi sẽ giúp

     - Cho em nắm tay và ôm chị một lần cuối. Hãy coi như đó là ân huệ cuối cùng chị dàng cho em

     - Nhưng tôi......- Hương ngập ngừng

     - Chẳng lẽ đến một cái ôm mà chị cũng không thể bố thí cho êm được hay sao- Vừa nói cô ta vừa chồm qua ôm Hương rất thân mật và âm thầm nháy mắt với người đàn ông ngồi bàn gần đó

     - Xong rồi, cô có thể buông tôi ra - Hương đẩy nhẹ ra và rời khỏi quán

     - Đã xong hết chưa- Ả lột bỏ bộ mặt hiền từ giả tạo và quay về với con người thật đầy mưu mô thâm hiểm của mình

     - Dạ xong rồi chị, góc máy rất đẹp, đảm bảo thấy rõ mặt nhân vật- Tên đàn em cầm chiếc máy ảnh đi qua

     - Rất tốt, để xem chị có thể thoát khỏi tay tôi không Haha haha hahahaha . Rồi đây chị sẽ phải quì luỵ dưới chân tôi như bao thằng đàn ông trước đây thôi- Ả điên cuồng cười

  Hương về nhà và xem như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn ăn uống và vui đùa như mọi ngày. Chỉ khác một điểm là con mèo háu ăn hôm nay lại ngồi thu lu một đống trên sofa mặt mày chù ụ

     - Sao vậy vợ yêu, ai chọc cho em giận à. Nói đi để chị xử nó cho

     - Có giỏi thì đi xử con chị đây này. Pa con như nhau, chỉ biết làm khổ người ta

     - Lại vụ gì nữa đây- Hương cười

     - Từ sáng đến giờ ăn bao nhiu là ói ra hết sạch, bây giờ trong bụng em chẳng còn gì hết- Nàng mếu máo

     - Sao lại ói, thay đồ đi chị chở vào viện khám xem sao- Cô lo lắng

     - Ối chao. Phụ nữ mang thai ai chẳng thế, con cứ yên tâm đi. Ốm nghén đấy mà, kiểu này là còn kéo dài đến tháng thứ ba mới hết- Bà cụ từ nhà bếp đi lên thấy vậy nên bảo

  Hương bất đắc dĩ chỉ có thể dỗ dành Khuê để cô nàng đỡ khó chịu, đến tối cũng phải ráng "kiềm chế" bản thân mà ôm nàng ngủ . Cả hai cứ như thế chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết giông tố đang bắt đầu kéo đến

       ___\\\___\\\___\\\

 
  Sáng hôm sau, tại biệt thự nhà Hằng- Hà

     - Không xong rồi vợ ơi, chuyện lớn rồi- Hằng Ka cầm cuộn báo phóng vào nhà

     - Làm gì mà cứ như cháy nhà đến nơi ấy, có chuyện gì thì ngồi xuống đàng hoàng rồi từ từ nói. Hà rời mắt khỏi tivi nhăn mặt

     - Từ từ sao mà được, em đọc đi rồi biết- Hằng đưa cho vợ cuốn báo mới sáng nay cô vừa ra nhận

      - đâu để em coi . CÁI GÌ VẦY NÈ " Vô Tình Bắt Gặp Hoa Hậu Phạm Hương Kè Gái Lạ, Dậy Lên Nghi Án Nối Lại Tình Xưa". Ai viết bài báo này vậy?- Hà hét lên

     - Thấy chưa, rõ ràng là em còn phản ứng mạnh hơn chị nữa mà. Trong đó còn nói là một phóng viên đã vô tình nghe được sự việc tình cảm của hai người họ trước đây , có cả hình ôm nhau xà nẹo nữa kìa

     - Con nhỏ Hương này cũng quá lắm rồi. Bữa nay rảnh, vợ chồng mình qua nhà nó đi, làm sao đừng để con bé Khuê đọc được mấy bài báo này, nếu không là có chuyện lớn đó.- Hà nói vội rồi chạy lên phòng thay đồ

    

 

You are reading the story above: TeenFic.Net

#wienieng