Ai Giả Tạo

Background color
Font
Font size
Line height

     - Nước, nước- Khuê thều thào yếu ớt khi vừa tỉnh dậy

     - Cuối cùng cũng chịu tỉnh rồi hả? Cả đêm hôm qua em cứ nửa tỉnh nửa mê làm tụi chị lo muốn rớt tim ra ngoài luôn hà, Nước đây, để chị đỡ em ngồi dậy- Hà mừng rỡ nói, đúng lúc đó Hằng cũng vừa bưng tô cháo lên

     - Chịu dậy rồi đó hả cô hai? làm gì mà dầm mưa đến bệnh luôn vậy hả, cũng may là vợ chồng chị qua nhà định rủ tụi em đi ăn nên mới đưa em vô kịp chứ nếu không là toi rồi đó biết chưa

     - Hương đâu mà để em dầm mưa một mình vậy

     - Tụi em chia tay rồi- Khuê mệt mỏi đáp

     - Cái gì mà chia tay, em giỡn hả Khuê- Hằng gấp gáp mém nữa là quăng luôn tô cháo

     - Không. Em nói thật, Hương , Hương đã quay lại với Thuỷ rồi, đêm qua họ còn hạnh phúc bên nhau nữa mà

     - Chắc là có sự hiểu lầm gì ở đây rồi, chị nghĩ Hương nó không phải là loại người như vậy đâu- Hà cố gắng bào chữa  giúp đứa em

     - Không có hiểu lầm gì đâu chị, chính mắt em đã nhìn thấy mà. Chị ấy  còn nói là sẽ giành quyền nuôi con nữa, giờ em phải làm sao đây chị. - Nàng bắt đầu hoảng loạn

     - Nhưng nó đâu có cái quyền gì mà tranh giành đứa nhỏ với em

     - Tụi em đã đăng kí kết hôn ở nước ngoài rồi nên nếu li hôn thì, thì Hương cũng có khả năng sẽ nhận được quyền giám hộ cho đứa nhỏ

     - Bây giờ nó đang ở đâu?- Hằng cố gắng nén tức giận lại để dùng giọng nhẹ nhàng hỏi Khuê

     - Em không biết, nhưng đêm qua thì em thấy họ đang quan hệ ở khách X phòng 12

  Vừa nghe được câu trả lời của nàng,Hằng liền xách chìa khoá leo lên xe chạy đi một mạch, Khuê dó mệt mỏi nên cũng ngủ thiếp đi còn Hà thì phải tranh thủ dọn dẹp lại nhà cửa

     - Phạm Hương, Phạm Hương cô mau ra mở cửa cho tôi- Hằng đập cửa phòng khách sạn la

     - Cái gì mà mới sáng sớm đã gõ cửa làm um sùm rồi, A thì ra là cô- Thuỷ khoác bộ đồ ngủ mỏng tang ra mở cửa

     - Cô biết tôi là ai sao?- Hằng hơi bất ngờ

     - đương nhiên là tôi phải biết chị rồi, siêu mẫu hàng đầu Việt Nam và hình như cũng là người của con ngu kia phải không?- Ả cận thận nhìn Thấy Hương còn ngủ bên trong nên thâm độc đáp

     - Cô nói ai là con ngu hả? Tôi nói cho cô biết, khôn hồn thì tránh xa Hương ra, đừng có đeo bám nó nữa, nếu không thì đừng có trách tôi

     - Tôi cứ nói đó thì sao, cái con nhỏ đó có gì hơn tôi, chẳng qua nó chỉ là người thế thân trong khi tôi không có ở đây thôi. Người mà chị Hương thật sự yêu là tôi chứ không phải nó- Ả liết vào phòng thì thấy cô đang thức giấc nên cô tình nhỏ tiềng khiêu khích nhằm kích động Hằng

     - Cô- Hằng giơ tay định tát Thuỷ thì Hương từ trong lao ra cản lại

     - Chị làm gì vậy, sao lại muốn đánh em ấy chứ

     - Em còn binh cho nó, có biết là lúc nãy nó đã xúc phạm Khuê như thế nào không

     - Hức hức có gì thì chị Hằng cứ từ từ mà nói, em chỉ nói là chị Còn ngủ bảo chị ấy đợi chút xíu vậy mà chị ấy định đánh em- Ả nép vào lòng Hương giả bộ mềm yếu nói ( au sẽ đại diện trao giải Occar cho pà này)

     - Cô...- Hằng tức quá không nói được thành lời

     - Chị Hằng, tại sao chị đi đánh một cô gái yếu đuối như Thuỷ, em ấy không có lỗi, tất cả là tại em, là do em đã tự nguyện quay lại với em ấy- Hương che trước mặt Thuỷ

     - Em...em. Được lắm, từ nay về sau cô đừng bao giờ kêu tôi hay Hà là chị nữa. Cô cũng không có tư cách giành quyền nuôi con với Khuê đâu

     - Là Khuê tố cáo với chị chứ gì, chuyện của tụi em thì để em tự giải quyết, chị đừng có xen vào

     - Kìa chị Hương, chị đừng nói với chị Hằng như vậy, chị ấy cũng chỉ bị Khuê xúi giục nên mới hiểu lầm chị thôi mà. Có muốn trách thì phải trách Khuê quá thâm hiểm thôi

     - Khuê không biết tôi tới đây, không ngờ cô lại có thể vì lời nói của một kẻ không biết từ đâu quay về mà lại đi ruồng bỏ vợ con mình. Cô có biết là bây giờ con bé bệnh liệt giường ở nhà không hả- Hằng tức giận quát

     - Chắc là cũng chỉ nhức đầu sổ mũi thông thường thôi mà, chỉ là muốn làm quá lên để em về nhà chăm sóc thôi chứ gì- Hương lạnh lùng nói

     - PHẠM HƯƠNG- Hằng gằng giọng- bây giờ cô muốn nói gì thì cứ nói nhưng đừng bao giờ hối hận hay quay trở về cầu xin sự tha thứ từ Khuê- Hằng liết xéo Thuỷ rồi bỏ đi

     - Chị yên tâm em sẽ không trở lại với con người giả dối kia nữa đâu- Hương nới vọng theo sau đó ôm Thuỷ vào phòng, Thuỷ theo Hương vào phòng và quay nhìn Hằng cười đểu

     - Sao rồi chồng?- Thấy Hằng láy xe về đến Hà vội chạy ra hỏi, Khuê cũng nhìn Hằng đầy mong mỏi

     - Em quên nó đi , nó không xứng đáng với tình yêu của em đâu- Hằng nắm tay Khuê

     - Thì đành vậy thôi...- Nàng cười khổ

  Một tuần trôi qua, Hương đang vui vẻ bên người cũ còn Khuê vẫn vậy, u buồn sầu muộn, điều này khiến bệnh của nàng chăngr những không thuyên giảm mà còn nặng thêm

     - Bây giờ em tụi chị phải làm sao thù mới chịu hết bệnh đây Khuê, cả tuần lễ rồi, sức đâu mà chịu nổi- Hà thở dài

     - Dếnd  khi nào hết thì nó sẽ hết thôi em biết phải làm sao

     - Cái quan trọng là em phải cố gắng quên nó đi và mạnh mẽ mà sống tiếp chứ không phải là ủ rũ suốt ngày

     - Yêu một người thì dể chứ để quên được thì khó lắm chị à nhất là đó còn là người mà em yêu đến khắc cốt ghi tâm và cũng là pa của con em

     - Thôi, đi ngủ đi đừng suy nghĩ nhiều nữa. Chị về trước đây, có gì thì cứ gọi cho chị hay Hằng đều được - Hà đỡ Khuê xuống, cẩn thạnđắp chăn cho nàng rồi ra về

  Lúc đó, ở chỗ Hương, đang ngủ cô bổng bật dậy khiến Thuỷ giậc mình

     - Có chuyện gì vậy chị?

     - Không, không sao, chỉ là chị gặp ác mộng thôi- Hương lau mồ hôi trên trán

     - Chị mơ thấy gì mà hoảng sợ quá vậy

     - Một giấc mơ lạ lắm, chị thấy một chiếc váy trắng dím đầy máu- Hương hồi tưởng, chiếc vấy mà cô mơ thấy rất đẹp nhưng trên đó lại dím đầy máu. Cô buồn bực nằm xuống ngủ tiếp.

    


  

    

    

 

 

You are reading the story above: TeenFic.Net

#wienieng