Tr.2: Vật thế thân
...Tử Lạc còn nhớ, hôm ấy cậu đi làm về muộn, vô tình gặp 1 thanh niên say khướt miệng luôn lẩm bẩm tên người nào đó. Lòng tốt nổi lên , cậu liền mang hắn về nhà. Sáng sớm , hắn thức dậy như bao tên say rượu ,hỏi đây là đâu , tại sao tôi ở đây, rồi ăn ké bữa sáng của cậu.
_ Này , nhà lớn như vậy, cậu ở một mình cũng chán lắm, cậu cho tôi thuê một nửa gian được ko?
_Tại sao? Anh ko có nhà à?
_Có nhưng nơi này rất tốt, rất ấm áp. Cậu khiến tôi cảm thấy ...ừm rất giống cậu ấy.
Cứ vậy cuộc sống của chủ nhà và khách trọ bắt đầu. Hắn luôn nhìn cậu bằng ánh mắt ôn nhu nhưng Tử Lạc biết hắn đang nghĩ về người kia. Hắn cứ vui vẻ thì cười với cậu thật nhiều. Hắn cứ buồn bực lại ôm cậu đòi an ủi. Hắn cứ như trung khuyển mà quấn lấy cậu, khiến cậu sa vào hạnh phúc ảo tưởng. Nhiều đêm mất ngủ, cậu trộm sang phòng hắn, đến cạnh hắn, ngắm hắn.
" Anh có thể để ý tới em dù chỉ một chút không? Em ko muốn làm thế thân cho kẻ khác. Em thật sự yêu anh mất rồi."
Đáp lại chỉ là tiếng ngáy khẽ và tiếng lẩm bẩm " Tiêu Tiêu".
You are reading the story above: TeenFic.Net