Chương 27

Background color
Font
Font size
Line height

Thị trường Châu Âu tốt đẹp mong chờ thời kỳ bắt đầu rung chuyển, Ngõa Tây Tư gia tộc quyền lợi thay thế, dẫn đến phỏng đoán của vô số nhân sĩ có thâm niên. Khoa Lạc Đặc một đời cầm quyền trở thành đứa ngu si vì tình mà hy sinh trong miệng mọi người, mà mặt khác người thừa kế hai đại gia tộc, thắng được trong tay một người xinh đẹp. Tự nhiên, lần này giống như tai nạn núi tuyết sụp đổ tới khi người có lợi ích lớn nhất — Người cầm quyền mới của Ngõa Tây Tư gia tộc, Ban Đặc.

Thành công của Ban Đặc thật sự ngoài ý muốn, Khảm Gia người có đủ năng lực thay thế Khoa Lạc Đặc, cầm quyền được một ngày liền bị ám sát. Thời gian quá mức trùng hợp, khiến mọi người đem tất cả phỏng đoán, nguyên nhân này chuyển tới trên người Ban Đặc.

Ngoài dự liệu mọi người, Khoa Lạc Đặc vốn là nên ở nơi nào đó chán nản phẫn nộ mà nổi giận, thế nhưng lại ở trong tối tự mỉm cười. "Ban Đặc đã bắt tay xử lý các lão già của Ngõa Tây Tư gia tộc."

Chỗ bí mật ở trong thành phố Paris, so ra kém với xa hoa bình thường, bất quá khách mới trụ tại nơi này có khí chất mị lực đặc biệt, cũng không thể kém phần ưu nhã cao quý. Khoa Lạc Đặc lẳng lặng nghe Nhạc Hồ trong điện thoại báo cáo, ánh mắt không tự chủ nhìn Đông Phương đang chui tới chui lui.

"Vừa mới khởi công, đã vội vã diệt trừ đối thủ?" Khoa Lạc Đặc cười lạnh: "Khiến cho gã phóng tay làm, thông qua đó lật đổ gã, cho phép người của chúng ta dấu giếm dấu vết mà rời khỏi kiểm soát của Ban Đặc. Được rồi, đem người của Khảm gia thúc thúc lúc đầu đặt bên trong chúng ta, mượn tay Ban Đặc diệt trừ đi, bây giờ không cần phải giữ lại bọn họ rồi."

"Đúng, cách làm của Ban Đặc, thật sự giúp chúng ta không ít, mất đi lòng người, thiếu gia ngày sau một lần nữa tới Ngõa Tây Tư gia tộc càng thêm dễ dàng rồi. Hơn nữa, Đằng Tân cùng Khải Thân vì ích lợi cá nhân mà dã tâm thông đồng, sau khi thành công đem thiếu gia diệt trừ, hẳn là rất nhanh nội chiến đi?"

"Sau khi mục tiêu nhất trí, điều kiện thông đồng mới có thể biến mất. Mục tiêu của bọn họ chưa đoạt được, đó chính là Đông Phương..." Khoa Lạc Đặc trong nháy mắt nắm giữ tin tức được Nhạc Hồ truyền qua điện thoại.

Đông Phương tiến qua người y, bị tay y chặn ngang ôm lại, bắt vào trong lòng vuốt ve.

Con mèo nhỏ đáng yêu. Khoa Lạc Đặc cúi đầu hôn nhẹ tiểu tử đầy bất an, tiếp tục cùng Nhạc Hồ nói chuyện: "Nhạc Hồ, tôi sẽ không đem Đông Phương trở thành công cụ đối phó bọn họ. Hơn nữa, Đông Phương chỉ biết trộm đồ vật, cũng không có khả năng gián điệp." Đông Phương trong lòng ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt không hiểu.

Thân mật ngọt ngào liên tục, làm cho tâm lý Khoa Lạc Đặc căng thẳng. "Chuyện khác dựa theo kế hoạch xử lý, cứ như vậy đi."

"Vâng, đây là thời kỳ nguy hiểm xin mời thiếu gia ngàn vạn lần cẩn thận."

"Yên tâm đi." Vội vã cúp điện thoại, Đông Phương đã không thể chờ đợi được mà mở miệng: "Khoa Lạc Đặc, chúng ta hôm nay có thể đi ra ngoài không?"

"Không thể."

"Nhưng là, chúng ta đến Paris đã nhiều ngày rồi, còn không có bước ra nơi này một bước." Đông Phương nhăn lại mi thanh tú: "Em cam đoan chỉ ở đầu đường an tĩnh nhìn một cái."

"Không thể."

"Khoa Lạc Đặc..." Đông Phương giãy dụa thân thể, chớp mắt, nhảy ra khỏi ngực Khoa Lạc Đặc, đứng thẳng đối diện y làm ra tư thế nghiêm túc: "Lấy kinh nghiệm bản thân chạy trốn truy nã, em cam đoan bây giờ là lúc có thể ra ngoài chơi đùa. Anh không nên quên, em là đạo tặc có kỹ năng chạy trốn đỉnh nhất thế giới."

"Đạo tặc đỉnh nhất thế giới?" Khoa Lạc Đặc nhìn bộ dáng kiêu ngạo của Đông Phương mấy giây, cười to.

"Cười cái gì?"

"Ha ha.." Khoa Lạc Đặc dừng lại tiếng cười, nhìn thấy ánh mắt bi thương của Đông Phương, mân mê môi, hồi phục hình tượng trầm ổn. Y đem Đông Phương kéo đến bên người, ôn nhu nói: "Không cười cái gì cả. Tôi cũng không phải giễu cợt em."

Bị khí tức quen thuộc của Khoa Lạc Đặc bao phủ, Đông Phương sớm đem bi thương nho nhỏ ném qua một bên. Cậu ngẩng đầu nhìn chằm chằm Khoa Lạc Đặc, ánh mắt to đen nhánh đầy quang mang: "Khoa Lạc Đặc..."

"Uh?"

"Anh yêu em không?"

"Yêu?" Khoa Lạc Đặc có điểm đau đầu. Đem sủng vật nghịch ngợm trở thành người yêu, ý nghĩ muốn tiếp nhận càng thêm nhiều phiền toái mới, Đông Phương tính cách tinh nghịch làm càn cùng vô pháp vô thiên, chính là chỗ làm y đau đầu nhất.

Nam hài nếu lấy yêu thương nói ra thì chỉ có gia tăng bản năng hành vi tùy hứng, Khoa Lạc Đặc cảm giác mình đang đi vào con đường xưa của Mã Thụy Đặc a di. Sau khi cẩn cẩn dực dực dò xét, Đông Phương đối với chính e ngại tựa hồ bởi vì yêu mà không còn sót lại chút gì. Duy nhất có thể may mắn, chính là hành vi lợi dụng kịch liệt lúc trước cùng anh hùng cứu người mà đem tâm Đông Phương toàn tâm toàn ý tín nhiệm và kính phục.

Nếu nói Khoa Lạc Đặc ngày đó từng đối với Đông Phương tạo thành thương tổn, chưa người nào có thể lý giải được tại sao Đông Phương lại thân cận Khoa Lạc Đặc, ngay cả Khoa Lạc Đặc cũng cảm thấy khó tin.

Tâm lý phản tác dụng, làm cho người ta khó có thể phỏng đóan chuyện gì đó.

"Khoa Lạc Đặc..." Đông Phương cố chấp mà tìm cho ra vấn đề: "Anh yêu em không?"

"Vậy còn em? Đông Phương yêu tôi sao?"

"Tại sao trốn tránh vấn đề? Chẳng lẽ Khoa Lạc Đặc căn bản không thích Đông Phương?"

Đối với hai tròng mắt đen nhánh như vậy, y rất khó chối bỏ đáp án. Khoa Lạc Đặc khẽ nhếch môi: "Tôi yêu em, em là con mèo nhỏ đáng quý giá nhất của tôi."

Từ cửa sổ chiếu vào ánh sáng, phảng phất trong nháy mắt bị nhiễu loạn. Thiên sứ ở trên cao giống như vui sướng mà nhảy múa. Đông Phương hoan hô một tiếng, nhảy đến trên người Khoa Lạc Đặc, vui sướng mà hôn mặt cùng tay Khoa Lạc Đặc.

"Thật tốt quá, em bây giờ là người yêu của Khoa Lạc Đặc rồi!" Đông Phương hưng phấn nói: "Vậy am phải cưng chiều em, không cho khi dễ em, còn có, không cho uy hiếp đem em đuổi về nơi Đằng Tân nữa." Nhìn thấy sắc mặt Khoa Lạc Đặc, cậu lấy lòng cười cười: "Em biết Khoa Lạc Đặc sẽ không làm như vậy."

"Đông Phương..."

"Đông Phương rất đáng thương, Khoa Lạc Đặc, không nên đem em nhốt ở trong phòng." Chỉ chốc lát làm ra vẻ mặt đáng thương, Đông Phương dùng giọng nói đặc biệt yếu đuối cầu xin nói: "Em không muốn bị nhốt ở trong phòng..."

Đầu Khoa Lạc Đặc, lập tức càng thêm đau rồi.

You are reading the story above: TeenFic.Net