khngrhy.
.
phạm bảo khang bị đá rồi.
tôi bị đá rồi, cậu người yêu nhỏ của tôi chia tay rồi tiện tay chặn tôi rồi.
mới sáng nay tôi còn nhận được tin nhắn chào buổi sáng bằng giọng thanh thót như chim non mà bây giờ đến một tin nhắn cũng không thể gửi đi.
cậu chàng là người yêu qua mạng của tôi, vốn ban đầu chỉ là cậu ta hỏi về bộ quần áo của tôi , sau đó thì chúng tôi trò chuyện rồi tiến đến yêu đương, bây giờ lại đến sự kết thúc của một mối tình.
tuy chưa gặp mặt lần nào nhưng tôi thật sự rất yêu cậu ấy, cậu ấy là người duy nhất khiến tôi hạ cái tôi cao ngất của mình mà đi van xin, cầu khẩn được tha thứ vì lỗi sai của mình dù trước đó tôi luôn sẽ bỏ qua cả mối quan hệ yêu đương vì người kia giận dỗi lỗi sai của tôi.
cũng chỉ có cậu ấy sẽ mắng mỏ mỗi khi tôi đi về khuya, tôi không biết cậu ấy, nhưng có vẻ cậu ấy biết rất rõ về tôi, chỉ cần tôi có lịch diễn cậu ấy đều sẽ đợi đến lúc tôi diễn xong mà chúc mừng.
tôi yêu chết cái giọng ngọt ngào như kẹo bông mỗi khi chào buổi sáng, đôi môi mọng qua những bức ảnh được đăng tải trên trang cá nhân, độc duy nhất chỉ chụp mỗi môi. tôi muốn một lần tiếp xúc với bờ môi ấy, muốn thân mật với em người yêu nhỏ chứ không phải là ôm mộng với chiếc điện thoại.
" này khang , sắp đến em rồi đó, chuẩn bị đi"
nữ trợ lí nhắc nhở, dòng kí ức bị chặn ngang mọi thứ như một bức ảnh hồi ức nhanh chóng chạy đi trả lại cho anh một bộ não trống trãi , anh gật đầu với trợ lí , cầm lấy một cái gương bên cạnh soi xét bản thân.
gương mặt không quá sắt cạnh nhưng cũng chẳng mềm mại, đôi mắt một mí như xoáy sâu vào trong tim người khác, các cô gái cứ thế mà đổ anh ta ầm ầm, lông mày thưa, mũi cao, môi dày , ngũ quang hài hòa vậy mà vẫn bị đá, thật sự bất công qua cho phạm bảo khang này rồi.
vô thức cầm lấy điện thoại trên bàn mà vào khung tin nhắn với " người yêu cũ " , ánh mắt đượm buồn đọc lại từng dòng tin nhắn cũ, khóe môi đôi lúc sẽ vì vài tin nhắn mũi mẫn lúc trước mà khẽ nhếch lên cao, đến những dòng cuối cùng của đoạn tin, hàng chục tin nhắn đơn phương từ phía anh không được gửi đi, sẽ không thể gửi đến cho người nọ cũng sẽ không có người ấy trả lời.
bàn tay không kiềm chế được mà lại gửi cho "bảo bối " một tin nhắn.
đại boss
5_12_2024
này nhóc con-(x)
sao lại chia tay, em mau nói cho anh-(x)
trả lời anh đi chứ-(x)
em lại biến đi đâu rồi hả tiểu tổ tông kia-(x)
bạn nhỏ à mau trả lời anh đi-(x)
em đừng có bỏ chạy như thế, anh bắt được sẽ không tha cho em-(x)
6_12_2024
bé con à, anh nhớ em
...
gửi đi đã là lúc anh lên sân khấu, anh và người bạn diễn trước tươi cười đổi chỗ cho nhau.
bạn diễn trước cũng là một rapper - quang anh rhyder, nhỏ hơn anh hai tuổi từng là quán quân của một chương trình ca hát dành cho thiếu nhi, quay lại với đường đua âm nhạc bằng một con người khác, khí chất khác và một nguồn năng lượng khác. thật sự phải khăm phục rằng cậu ấy rất giỏi , mọi hình thức nghệ thuật cậu ấy đều có thể cân được hết, là một nhân tài.
bàn tay nhỏ của cậu ấy lọt thỏm trong tay anh, tay non mềm bị người kia giữ chặt, chủ nhân của nó chỉ có thể gượng cười cố mà rút bàn tay yếu ớt ra khỏi người lớn hơn.
" cảm ơn em"
" có gì đâu ạ"
bên trong cánh gà bảo khang nhận được phần quà của quang anh, là quà của fan club của quang anh, bọn họ đều rất nổ lực để mang đến được đây cho quang anh , quanh anh đầy vẻ tự hào phân phát cho mọi người.
kết thúc bảo khang được thằng bạn thân - thành an dúi cho một dãy số.
" số điện thoại của quang anh đó, tao phải xin cật lực lắm mới được đó giữ kĩ vào nhá"
anh bất lực nhìn nó, không biết là nó không biệt thật hay là giả vờ mà không nhận ra thằng bạn nối khố của mình đang thất tình, thật là vô tâm.
" không cần, không có tâm trạng"
hắn bỏ lại mảnh giấy trên bàn rồi rời đi, bỏ mặc thằng bạn đi ý ớ gọi ở đằng sau.
trời hà nội mưa nắng thất thường, cũng may lúc sự kiện diễn ra không mưa, và bây giờ em đang phải nhìn ngắm cơn mưa cuối mùa của năm nay, rãnh rỗi không có chuyện gì làm liền lấy điện thoại ra.
chọn vào khung tin nhắn với một người.
đại boss
5_12_2024
này nhóc con
sao lại chia tay, em mau nói cho anh
trả lời anh đi chứ
em lại biến đi đâu rồi hả tiểu tổ tông kia
bạn nhỏ à mau trả lời anh đi
em đừng có bỏ chạy như thế, anh bắt được sẽ không tha cho em
6_12_2024
bé con à, anh nhớ em
...
em bất giác mỉm cười, thật sự là em không có tình cảm, chỉ là em muốn nhận lấy cơ hội nổi tiếng nên mới phải làm như vậy.
biết làm sao khi hợp đồng có lợi cho bản thân lại sắp rơi vào tay người khác, lại là cái kẻ mình không thích nhất- phạm bảo khang.
anh ta như cái gai trong mắt em, luôn sẽ là người phút chót cuỗm đi mất từng cơ hội phát triển của em, hận này nhất định phải trả.
đương nhiên về vị thế hiện tại đến cái hợp đồng em còn giữ không vững thì làm sao có thể làm được gì hắn ta - một người đã lăn lộn bao nhiêu năm trong cái giới showbiz đầy thi phi này chứ.
không thể tấn công trực tiếp thì ta phản công gián tiếp, vờ là đưa ra lời khuyên nhưng thật ra là mang lợi nhuận về cho bản thân, phải công nhận là hắn thật sự tin tưởng người yêu, không đúng , là cái tài khoản giả của em.
mọi việc hắn đều sẽ chụp sang nhờ em gợi ý cho hắn, những hợp đồng tốt em nhất định sẽ gạt sang một bên, đương nhiên cũng sẽ nghiêm túc mà gợi ý chứ không phải nói năng lung tung làm ảnh hưởng đến sự nghiệp hắn, em nghèo chứ không ngốc, cũng sẽ không đi phá hoại sự nghiệp đang trên đỉnh cao của người khác bằng cách hẹn mọn này.
bảo bối
đại boss
không có, là anh hồ đồ nói lung tung
anh ta gần như trả lời ngay lập tức, chẳng đến mấy giây đã nhận được tin nhắn phản hồi từ anh , gửi xong hắn lại gửi thêm vài tin nhắn nữa.
đại boss
tìm được em anh đều sẽ ngoan ngoãn làm cún con cho em thoải mái sai bảo, đừng chia tay anh mà
không có em thì anh sẽ chết mất bảo bối nhỏ
không có em chỉ hai ngày anh đã giảm mất ba cân rồi, em xem có đáng thương không?
đúng thật là anh ta có ốm đi một chút, có vẻ là nói thật sự, nhưng có liên quan gì đến lợi ích của em chứ? hợp đồng, đối tác đều mang đến cho em rồi em còn cần "cún con ngoan ngoãn" làm gì chứ.
bảo bối
là do tôi nên anh gầy đi à, để tôi gửi anh một ít bồi bổ nhé?
đại boss
không có, ý anh không phải như vậy
là nhớ em nên mới ốm đi, chỉ cần em quay lại anh lập tức đến bên em, được không?
bảo bối
anh nghĩ xem tôi đã là người nói chia tay trước thì tôi có cần quay lại không?
đại boss
em đừng hỏi anh nữa được không?
em cho anh một câu trả lời đi mà, em bé?
anh sai rồi, anh xin lỗi, rất xin lỗi em, đều là lỗi của anh, em bé cho anh làm lại đi mà, nhé?
bảo bối
anh có lỗi gì mà phải xin lỗi tôi
đại boss
bảo bối
..
wanh_10 đã xóa biệt danh của họ.
đại boss đã đặt biệt danh cho wanh_10 là bảo bối.
wanh_10 đã xóa biệt danh của họ .
wanh_10 đã xóa biệt danh của bạn.
bạn đã đặt biệt danh cho wanh_10 là bảo bối.
bạn đã đặt biệt danh cho bạn là yêu bảo bối.
yêu bảo bối
xem như là anh xin thêm một ước nguyện nữa
đừng đổi được không?
bảo bối
..
sao anh lắm lời quá vậy?
yêu bảo bối
vì anh yêu em
bảo bối
tôi..
em đối xử với anh như vậy anh còn yêu em làm gì?
em không yêu anh, em đang vụng lợi anh
từ đầu đến cuối đều là em lừa dối anh
mọi thứ đều là giả dối, kể cả tình cảm
em muốn nổi tiếng, em tham vọng, em mới tìm đến anh
em vô dụng, em không tốt, em xấu xa, em là kẻ lừa gạt, em đáng chết
anh đưng yêu em nữa
em ương bướng, em cố chấp, em
tầm nhìn của em mờ đi, lách tách, là tiếng giọt nước rơi xuống, không phải mưa? là nước mắt em, hai hàng lệ long lanh như cá chép vượt long môn là ra sức đua nhau, hết giọt này đến giọt khác tí tách ướt đẫm màn hình điện thoại.
màn hình tối đen, đã được tắt đi, em nhỏ người bó gối ôm đầu khóc nức nở, nổi lòng như cơn sóng từng đợt, từng đợt muốn vùi dập em, em muốn vùng dậy, nội tâm dữ dội muốn dứt điểm trận "mít ướt" này đi nhưng trái tim lại không thể ngăn cản tình cảm đang theo "vết nứt" mà chảy ra ngoài.
" ngốc nhà em"
giọng nói không lớn, em chỉ nghe vì tiếng quá lớn không nghe được ai đang nói gì, đôi mắt đẫm lệ, khuôn mặt tròn trịa vì dòng nước muối vừa tưới qua mà lem nhem, trông vô cùng đáng thương.
em gương ngùng không biết làm sao kéo vội áo lên cao che đi gương mặt mình, che chỗ này lại lộ chỗ kia, em kéo áo lên lại vô tình làm lộ ra vòng eo nhỏ trắng nõn, đều phơi bày ra trước mắt phạm bảo khang - đối thủ kiêm con mồi của em.
bụng nhỏ cảm thấy lành lạnh , em kéo áo ra khỏi mặt liền ngay ngắn toàn cảnh nhìn thấy gương mặt điển trai của anh, bàn tay lạnh buốt của anh đặt trên eo em, nhẹ nhàng vuốt ve, sự run sợ chạy dọc theo cơ thể.
" anh biết hết rồi"
" hức.. oaa" em cảm giác như đang bị anh bắt nạt, đáng thương mà lại òa khóc.
.
" hong hong mà, sao anh nói đều nghe em, ngoan ngoãn làm cún con cho em màa, tránh ra "
" anh nhắn mà anh có nói đâu, với lại trong đó cũng đâu có ghi rõ là nghe theo theo thời điểm nào, từ nay về sau đều nghe em, chỉ trừ chuyện này"
anh hôn lên má em rồi lướt đến bờ môi anh hằng mong ước, cảm giác thật sự dễ chịu, sự mềm mại hòa cũng chút nóng bỏng làm anh không thể cưỡng lại mà càng tiến vào sâu bên trong, chỉ cho đến khi em gần như bị anh rút cạn mới được buông tha.
" đã giảm mất ba cân, phải ăn " thịt tươi " bồi bổ lại, em bé nhỉ "
" hức.. aa... ưm.. im... l.. aaa.. "
" bảo bối rên to một chút, moah moah"
" a hức..anh là đồ vô liêm sĩ! "
phạm bảo khang ôm em vào lòng, gương mặt em lem nhem nước mắt, cơ thể trắng nõn đính lên vô số hoa nhỏ khóc tu tu mà rúc vào trong khuôn ngực cứng cỏi của người bên trên.
" yêu em" bảo khang dịu dàng hôn lên trán em , tì đầu lên đỉnh đầu em, tham lam hít thở mùi hương nhàn nhạt trên tóc em.
..
💋💋💋
t
hi sao gòy?
You are reading the story above: TeenFic.Net