[ Fanfic ] Uyên Sách x Mạc Trường Phong - Trời hoa bay
Văn án:" Trường Phong, số mệnh con người có phải thật ngắn ngủi sinh, lão, bệnh, tử chớp mắt trong mấy mươi năm rồi lại trở về với cát bụi, rồi chỉ cần một bát canh lại quên đi tất cả mà sống tiếp một cuộc đời mới..... ta không thể chờ đợi ngươi trong suốt 1000 năm như ngươi đã từng, nhưng ta xin nguyện đời đời kiếp kiếp cho dù có quên bản thân mình là ai ... chỉ cần ta còn tồn tại dù là người, yêu, thậm chí là cây cỏ vô tri thì ta vẫn sẽ mãi ở đây bên cạnh ngươi....." ..........................Dưới ánh ban mai dịu nhẹ, một dáng người ẩn hiện dưới tán hoa lê cổ thụ, y phục đỏ rực rỡ tung bay, ống tay áo và phần thân áo được khéo léo điểm xuyến những cánh hoa lê trắng muốt hoàn hảo và tuyệt mỹ không rõ là được thêu lên hay là do những cánh hoa trên tán cây kia cố chấp rơi xuống để được lưu lại trên người y ... những ngón tay trắng ngần nhẹ nhàng lướt trên ống sáo điệu nhạc vẫn đang ngân lên.... Dù gương mặt của y đã bị chiếc mũ áo choàng khoác trên người che đi một nửa nhưng vẫn không giấu được những đường nét thanh tú, hài hòa... Sống mũi cao thẳng tắp, khuôn miệng trái tim đỏ hồng... khó mà tin được y là một nam nhân.........................- Sau này gọi ta là Uyên Sách............- Tên ta là Mạc Trường Phong........Đây là lần đầu tiên mình viết truyện không tránh có nhiều sai sót.. hoan nghênh các bạn góp ý trên tinh thần xây dựng... ^^Bối cảnh trong đây là do mình tự nghĩ ra không hề có thật, nếu có chỉ là một sự trùng hợp không hề liên quan đến yếu tố lịch sử nào...…