Chapter 88: Whiskey or Rum

Background color
Font
Font size
Line height

***Cảnh báo: 18+

***

Capricorn dùng hết sức lực đẩy thật mạnh cánh cửa ra.

Cánh cửa bật mở một cách dễ dàng như thể nó chưa từng được khóa, khiến Capricorn mất đà ngã sõng soài trên nền đất.

Mặc dù có đôi chút hoài nghi trong lòng, nhưng Capricorn vẫn cố gắng đứng dậy, nén đau, bước đi tập tễnh vào bên trong căn phòng.

Không có ai cả. Capricorn nuốt nước bọt, rón rén bước qua những mảnh vỡ thủy tinh sắc nhọn dưới chân, sững người trước sự bừa bộn bên trong. Tủ kệ bị đổ ngã, xê dịch khắp nơi, ngay cả những cuốn sách cổ và cũ rích mà cô trông thấy ban sáng cũng bị ném vứt lung tung, hỗn độn cả một căn phòng.

- Sagit...

Capricorn cất tiếng, chất giọng the thé gọi tên anh, chẳng dám gọi to vì sợ bên ngoài có thể nghe thấy.

Không có ai đáp lại, căn phòng vẫn im ỉm, tối om đáng sợ, Capricorn hơi hoảng, cô mò mẫm bật công tắc điện nhưng cũng chẳng có tác dụng. Lách người qua giường ngủ rộng lớn, Capricorn lần mò tới căn phòng khóa cửa kín mít mà cô trông thấy ban sáng, sững sờ ngó đầu vào trong.

Cánh cửa đã mở sẵn, như thể mời gọi cô bước vào. Chân tay bủn rủn, Capricorn chần chừ một hồi, rồi mới quyết định tiến tới.

Bên trong căn phòng tối om bám đầy bụi bẩn kia, có treo rất nhiều tấm hình bằng kẹp gỗ, lủng lẳng trên sợi dây thừng bắt ngang qua. Capricorn nghiến răng, tiến lại gần hơn chút nữa, phát hiện ra một sự thật ngỡ ngàng.

"Bệnh hoạn thật đấy!"

Capricorn rợn người nhìn vào đống ảnh của chính mình treo trên sợi dây.

Sagittarius bị ám ảnh bởi cô? Capricorn cũng không dám chắc nữa. Hay là anh yêu cô tới mức chỉ muốn giữ cho riêng mình? Capricorn bàng hoàng, không dám thốt lên nửa lời với cái suy nghĩ biến thái kỳ dị đó.

Điều chắc chắn là, Sagittarius đã theo dõi cô, kể từ lúc cô và anh còn chưa quen biết nhau cho đến tận bây giờ...

Bây giờ...

Bây giờ...

Mồ hôi chảy thành từng giọt trước trán, Capricorn như bị ai đó thôi miên đi đến cuối căn phòng, trừng mắt nhìn vào tấm hình mờ ảo ở cuối dãy.

Đó là tấm hình của cô và Cancer, khi cả hai ở trong nhà cô vào cuối tuần trước.

Sagittarius đã biết?!?

- Em đã ngoại tình.

Capricorn như muốn chôn chặt chân xuống mặt đất khi nghe thấy thanh âm quen thuộc phát ra từ đằng sau lưng. Trống ngực đập thình thịch, cô xoay người lại, khẽ khàng, giương đôi mắt được tô vẽ sắc sảo nhìn thẳng vào người đối diện.

- Anh theo dõi em?!

Ngực trần bóng nhẫy, mồ hôi chảy đầm đìa, nét đẹp mạnh mẽ, cổ điển như một pho tượng cẩm thạch lại được dịp hiện rõ qua xương quai hàm vuông vức, không một chi tiết thừa trên gương mặt đỏ âu của anh.

- Trả lời trước đi, là em đã ngoại tình, đúng không?

Capricorn điếng người, cổ họng như bị lửa thiêu cháy, nói không ra hơi.

- Em xin lỗi... - Capricorn thì thào - Nhưng đó không phải là ngoại tình...

- Em vẫn yêu anh mà, Sagit, chỉ là...em chưa sẵn sàng cho một người đàn ông. Em sợ...

Sagittarius bước tới, chậm rãi, hai tay đút vào túi quần hằn rõ những sợi gân xanh đầy giận dữ.

- Lý do hay đấy. Cô nghĩ là tôi sẽ chấp nhận ư?

- Cô bảo chưa sẵn sàng cho một người đàn ông. Vậy khi nào thì cô mới sẵn sàng?

- Em...em...em...

Capricorn nuốt nước bọt khan xuống cổ họng bỏng rát, ngước mặt nhìn lên thì lại thấy Sagittarius hồng hộc bước ra khỏi căn phòng, không cho cô thời gian để giải thích.

- Khoan đã! - Capricorn vội bám theo, nắm lấy bàn tay của Sagittarius, kéo anh đứng lại - Anh định đi đâu?

- Buông ra...

Sagittarius đẩy Capricorn ra khỏi người mình, khiến thân thể mềm yếu của cô đập mạnh vào kệ tủ đằng sau.

- Không! - Capricorn nén đau, đuổi theo chặn Sagittarius lại trước cửa - Anh không được ra ngoài đó!

- Bỏ ra.

- Sagit...

- Bỏ tay ra khỏi người tôi.

- Không!

Capricorn hoảng hốt áp đôi bàn tay của mình lên gò má của Sagittarius, ép anh nhìn thẳng vào đôi mắt mình.

- Sagit, nhìn em! Em xin lỗi, được chứ, sẽ không bao giờ xảy ra chuyện đó nữa, em hứa!

- Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa. Cút ra ngoài... - Sagittarius gạt phăng bàn tay của Capricorn ra, tròng mắt đỏ ngầu giương lên, giận dữ - Nếu không, tôi sẽ không nương tay với cô đâu!

Capricorn thở hắt ra một hơi, biết rằng những lời biện hộ của mình vào lúc này đều vô nghĩa. Sagittarius có lẽ sẽ không nuốt nổi những lời giải thích ấy đâu. Cô cúi đầu xuống, lảng tránh ánh nhìn hận thù của Sagittarius, dáng vẻ co ro tội nghiệp như thể con mồi sắp bị bóng đen cao lớn đằng trước nuốt chửng.

- Em sợ đàn ông, em ghét bố mình. Ông ấy và mẹ em luôn luôn cãi nhau, họ chưa bao giờ khiến cho em cảm thấy an toàn, và em cũng không bao giờ muốn có một tình yêu như thế... - Ngước đầu nhìn lên, Capricorn cảm nhận bầu không khí xung quanh căng như dây đàn, nuốt nước bọt nói tiếp - Thế nên từ trước đến giờ, em vẫn luôn cảm thấy thoải hơn khi ở cùng với con gái.

- Nhưng anh thì lại mang đến cho em cảm giác khác...

- Anh ngọt ngào, anh nồng nhiệt. Anh khiến cho em cảm thấy an toàn khi ở cạnh...

Capricorn không biết ánh mắt của mình có đủ chân thành chưa, có làm anh lay động hay không, hết cách thật rồi, cô cắn môi, liều mình luồn tay ra đằng sau cởi chốt cài áo. Chiếc váy quây lộng lẫy rơi nhẹ xuống thềm, phô bày trọn vẹn đường cong cơ thể nuột nà và làn da trắng trẻo không tì vết.

- Sagit...lại đây với em đi...

.

.

"Khi bị bệnh, cậu ấy sẽ trở nên tràn trề sinh lực và có thể 'hoạt động' gấp mười lần so với người bình thường..."

"Cậu ấy có thể sẽ khiến cho cô đau đớn đến mức nhập viện..."

"Đừng vì bệnh tình mà nuông chiều ham muốn của cậu ấy. Cô sẽ không đáp ứng nổi nhu cầu của cậu ấy đâu..."

Capricorn bấu víu vào ga trải giường đến nỗi hằn rõ những sợi gân xanh, sợ sệt và rùng mình khi nhớ lại những lời cảnh báo của Scorpio lúc trước. Cô đã làm trái lời dặn dò của anh ta rồi. Capricorn co rúm người lại, mặc cho đôi môi của anh điên cuồng cắn mút, khuấy đảo trong khoang miệng, bàn tay to lớn trườn xuống, lưu lại dấu vết ở mọi nơi trên cơ thể cô.

Sagit không hề có ý thức, Sagit không hề làm chủ được bản thân mình, Sagit có làm hại cô không?

- Em đã uống rượu à? Whiskey hay Rum?

- Rum...

Capricorn chẳng hiểu nổi tại sao Sagittarius đột nhiên lại hỏi cô câu này, đầu óc quay cuồng, đau nhức, thế nhưng cô vẫn đáp lại lời anh. Capricorn biết rằng Sagittarius đang không ở trạng thái bình thường, rằng hành động của cô là quá liều lĩnh, nhưng cô chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc để cho Sagittarius phát tiết lên người mình, thay vì ra ngoài kia và phát tiết lên người khác.

Cô chưa từng làm điều này với đàn ông, liệu cô có thể chịu nổi một Sagittarius hung hăng, và tàn bạo như bây giờ không?

Sagittarius giúp cô cởi bỏ những thứ còn sót lại trên người, chuỗi ngọc trai lớn vướng víu trên cổ cũng bị anh giật phăng ra, từng hạt, từng hạt lăn xuống giường rồi rơi lõm tõm xuống dưới đất. Capricorn oằn mình, thân thể cô mềm nhũn, không còn một chút sức lực để chống đỡ.

"Đau..."

Sagittarius bắt đầu vào trong cơ thể cô, từng đợt, từng đợt, chậm rãi, thế nhưng vẫn không cách nào có thể khoang phá. Sự sợ hãi trong ánh mắt và cử chỉ của cô là thứ khiến Sagittarius không thể không chú ý tới. Cô căng thẳng đến mức siết chặt anh và không cho anh lấy một cơ hội để tiến tới.

- Em trông kiệt sức quá rồi...hay là dừng lại nhé?

- Không...Sagit...đừng! Em...vẫn ổn...

- Thả lỏng ra, Caprie...

Sagittarius lật người, nằm xuống bên dưới, anh nhẹ nhàng nhấc người Capricorn lên, để cho thân thể yếu ớt của cô nằm ngửa lên trên người mình. Tấm lưng trần nuột nà của cô áp sát vào vòm ngực rắn chắc của anh. Capricorn quay nửa đầu sang một bên tìm kiếm bờ môi mà Sagittarius đang thầm thì, hơi thở của anh mạnh mẽ làm rung động hàng mi dài cong vút trên đôi mắt của Capricorn, bàn tay to lớn trườn xuống bên dưới cô, kích thích nơi nhạy cảm nhưng chặt khít đến mê người.

- Em chặt quá... - Sagittarius thở hổn hển, cuồng dã ngấu nghiến hôn lên cổ cô, ngón tay không ngừng day day hạt lựu nhỏ sưng tấy, để cho tạo vật nhỏ bé mị hoặc kia có thể dịu dàng nới lỏng, chiều ý anh thêm một chút.

Cơ thể căng cứng, sự sợ sệt và hoang mang tột độ khi nghĩ đến điều mà mình sắp phải hứng chịu khiến cô không thể thả lỏng người ra được. Cả bữa tiệc, lẫn trận nôn mửa kia cũng đã góp phần bào mòn sinh lực của cô, khiến cho cô kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần, để có thể hưởng thụ khoái cảm mà anh ban tặng. Nhưng đó không phải là thứ cô muốn bây giờ, chỉ cần...chỉ cần anh thỏa mãn, thế là đủ rồi.

Chẳng cần biết việc này là nên hay không nên, thế nhưng linh tính trong cô mách bảo cô sẽ hối hận đến chết nếu như anh ấy dừng lại ở đây mất...

Thứ duy nhất mà cô có thể kìm hãm con quái vật giận dữ trong anh, chính là dâng hiến bản thân mình.

- Ưm...Ah...

Capricorn không thể đếm nổi lần thứ bao nhiêu cô nếm trải cơn đau đến cùng cực. Capricorn không còn sức lực, cơ thể mềm yếu co quắp lại, mặc cho Sagittarius một tay quấn quanh eo, tay còn lại ôm ghì lấy hông cô nhấc đẩy từng đợt. Cả quá trình, Capricorn chỉ biết cắn răng chịu đựng. Còn Sagittarius ở bên dưới, sung sức như một chú ngựa đứt cương, hễ cứ đào sâu trong cơ thể cô, cái ý niệm 'dừng lại' lúc trước rồi cũng tan biến, cứ như thể anh chưa bao giờ thỏa mãn đủ khi ở trong cô vậy.

- Em có thể hứng chịu mọi cơn giận từ anh...chỉ xin anh...ưm...xin anh...

Capricorn run rẩy cất tiếng, giọng nói khàn đục bị đứt quãng bởi những tiếng rên đầy mê mị. Đầu óc cô quay cuồng, cảm tưởng như luồng không khí trong lành xung quanh cô đã cạn kiệt và thứ duy nhất mà cô hô hấp được lại chính là làn hơi ấm nóng, đục ngầu tỏa ra từ anh. Sagittarius ở trong cô, cuồng nhiệt đến điên dại, như để trừng phạt những tội lỗi mà cô đã gây ra.

Bằng một cách nào đó, Sagittarius dường như đã ý thức được cơn đau đớn trong cô. Anh dừng lại, cử chỉ trở nên mềm mỏng, nhẹ nhàng hơn, hôn lên từng tấc da đã ửng đỏ. Bàn tay to lớn vuốt ve mọi ngóc ngách trên cơ thể đầy đặn, mỹ miều của cô, chiếm đoạt hoàn toàn mùi hương bạc hà trong lành tỏa ra từ suối tóc dài óng ả. Đến hơi thở ngọt lịm của cô cũng là anh ban cho. Tất cả mọi thứ về cô đều nằm gọn trong lòng anh, tất cả, không chừa sót một thứ nào. Capricorn cảm tưởng mình như thể chú ngựa non ban sáng, ngoan ngoãn phục tùng mọi nhu cầu từ chủ nhân.

- Sagit, em sẽ...em sẽ không bao giờ từ bỏ anh...vậy nên...xin anh...xin anh...hãy trở lại bình thường đi...

- Sagit, xin anh...đừng từ bỏ...

- Xin anh...xin anh...đừng để họ phát hiện...phát hiện...mình bị bệnh...

Capricorn khóc nấc, cổ họng nghẹn đắng không nói nên lời, lần này không phải là do đau đớn cô phải chịu đựng, mà là bởi vì cô đã thoáng thấy sự xao động bên dưới đáy mắt của Sagittarius. Capricorn nhấc cánh tay lên, những ngón tay thon dài khẽ chạm vào khuôn cằm cương nghị của Sagittarius.

- Đừng rời khỏi em...

- Đừng buông tay em...

Capricorn thiếp đi, trong sự đau đớn giày vò...

.

.

Mở mắt ra, Capricorn nheo mày, đầu óc quay cuồng, choáng váng, mệt nhoài sau một đêm dài ác mộng.

Đêm qua, họ đã trải qua hai loại cảm xúc đối lập nhau.

Cô thì quá suy nhược, căng thẳng và sợ hãi.

Còn anh thì quá sung sức, cuồng dã và hung bạo.

Anh?

Capricorn vội vàng nhoài người qua, bên cạnh cô trống không, chỉ còn hơi ấm vương lại trên túi gối.

- Sagit? Sagit?!

Tiếng gọi yếu ớt từ trong thanh quản, Capricorn cố gắng rướn người dậy, chân tay vẫn còn tê cứng, không sao cử động nổi.

- Tiểu thư đã tỉnh dậy rồi ạ?

Cô hầu gái mặc đồng phục của Hoàng gia dường như đã đứng ở đây từ lâu, ngay cạnh giường ngủ của Capricorn, cô ta đứng ở trong góc, như một sự sắp đặt của ai đó.

- Cô... - Capricorn nhíu mắt nhìn cô hầu gái, chống hai tay xuống giường, nhổm người dậy - Sagit....Sagit đâu rồi?

- Cậu Stones đang ở cùng với Nữ hoàng.

Ở cùng với...NỮ HOÀNG?!?

- Không...không...không!

- Tiểu thư...cô đi đâu vậy?!

Capricorn bỏ ngoài tai tiếng gọi của cô hầu gái, mặc cho đau đớn đang quặn thắt bên dưới, cô đứng dậy, cố hết sức, lết thân người nặng trĩu ra khỏi phòng.

Hai bàn chân trần yếu ớt chạy dọc dãy hành lang dài, Capricorn lần mò từng căn phòng, nỗ lực tìm kiếm bóng hình của anh nhưng bất thành, hụt hơi, cô ngã sụp xuống đất. Hai mí mắt rưng rưng, Capricorn bật khóc, đôi vai run lên bần bật, sức lực bị vắt kiệt quệ nhưng vẫn cố gắng nhấc thân mình đứng dậy, tiếp tục bám víu vào vách tường và tập tễnh chạy đi.

Sagit...anh đâu rồi...Sagit...quay trở lại với em đi...

Vượt qua một dãy phòng dài, Capricorn sững người lại, đầu óc như muốn nổ tung ra khi bắt gặp thân ảnh quen thuộc trong thư phòng rộng lớn, xa hoa lộng lẫy. Sagittarius đang ở cùng với Nữ hoàng, quay lưng lại về phía cô. Dáng người cao ráo trong bộ âu phục thẳng thóm, chỉnh tề, toát lên nét cổ điển, đầy quyền uy. Đầu tóc được chải chuốt gọn gàng, vẻ ngoài chỉnh chu, đĩnh đạc, còn cử chỉ thì lịch thiệp, tao nhã, không thiếu cũng chẳng thừa.

- Sag...Sebastian...

Capricorn đứng ngoài cửa phòng, không kiềm được cảm xúc hỗn độn của mình khi nhìn thấy chàng Tử tước trẻ tuổi, hoàn toàn tỉnh táo, không một dấu hiệu bất thường, đang đứng trò chuyện vui vẻ cùng với Nữ hoàng. Nước mắt chực chờ rơi lã chã xuống hai gò má nhợt nhạt, lạnh toát.

Có thật là anh đấy không? Có thật là anh đã bình thường trở lại rồi không?

- Cháu gái, cháu làm sao vậy?

Nữ hoàng đang trò chuyện phiếm cùng cháu trai của mình, bỗng nhiên trông thấy cô gái nhỏ đáng thương trong tà váy trắng dài tới mắt cá chân, nhăn nhúm, đầu tóc cô rối bù, không chút sửa soạn, đứng co ro trước mặt hai người, bộ dạng thất thần, không một chút sức sống. Bà ngỡ ngàng quay sang Sagittarius lúc này cũng đã phát giác ra sự tình, hướng ánh nhìn trầm tư về phía cô gái.

- Ôi, Sebastian...cháu đã gây ra chuyện gì mà từ sáng sớm cô bé đã phải tất tả chạy đến đây để tìm cháu vậy?! Mau tới với cô ấy đi...

- Thứ lỗi cho cháu, thưa Nữ hoàng...

Sagittarius bước tới, kịp thời đỡ lấy cánh tay của Capricorn trước khi cô ngã khụy xuống đất. Anh xốc người Capricorn lên, để cho cô vô lực tựa vào người mình và bế cô một mạch trở về phòng.

Capricorn co ro cúm rúm nép sát vào người anh, né tránh những cặp mắt hiếu kỳ của người qua đường khi anh bế cô xuyên qua dãy hành lang đông người. Trông cô chẳng khác gì một chiếc giẻ lau bị vắt sạch nước, tàn tạ lẫn yếu đuối. Và mặc dù đã quá mệt mỏi vì suy nhược cơ thể, nhưng cô vẫn cố mở to tròng mắt ra, ngước đầu lên nhìn anh.

Sagittarius, mang trong mình nét đẹp uy nghi đi vào khuôn mẫu kia lại trở nên hoàn mỹ đến vô thực khi khoác lên mình bộ âu phục màu xám quyền quý, cao sang.

- Có thật...là anh đấy không? Có thật...là anh đã không sao rồi không?

Capricorn vẫn chưa thể tin vào mắt mình. Làm thế nào mà Sagittarius lại có thể hồi phục một cách thần kỳ như vậy, chỉ sau một đêm ở cùng với cô? Cặp mắt màu nâu xám lờ đờ, cố gắng dò thám bất kỳ một biểu hiện dù là nhỏ nhất trên gương mặt của Sagittarius.

Là Sebastian của đại gia tộc, là chàng Tử tước trẻ tuổi trong mắt dân chúng, hay là bất kỳ tước hiệu gì đi chăng nữa cũng không quan trọng. Anh chỉ được là Sagit, Sagit của một mình cô mà thôi...

- Ừ, là anh đây.

Sagittarius thì thầm trong cổ họng, nhìn xuống biểu cảm vẫn còn chưa hết bàng hoàng của Capricorn.

- Ôi...!

Capricorn xúc động không nói nên lời, lại không kìm được bật ra tiếng nấc, dụi dụi đầu vào cổ áo thẳng thóm, không một nếp nhăn của anh. Là vì cô đúng không? Là vì cô đã quyết định xông vào và không bỏ rơi anh lúc đó có phải không? Nghĩ đến đây, Capricorn lại thầm nguyền rủa tên khốn Scorpio. Tại sao hắn ta lại có thể dễ dàng từ bỏ Sagittarius đang bị tổn thương như thế? Nếu như...nếu như lúc đó cô nghe theo lời anh ta, thì có lẽ Sagittarius của cô sẽ mãi mãi, mãi mãi không bao giờ được chữa lành.

Sagittarius đặt Capricorn nằm xuống giường, thế nhưng cô vẫn níu chặt cổ áo anh không buông, khiến cho chiếc caravat bị lệch ra khỏi cổ.

- Sao thế? - Sagittarius gỡ vòng tay của Capricorn ra, mỉm cười nhìn xuống - Anh ổn mà. Em đừng lo.

- Còn đau không?

Capricorn giật bắn mình khi Sagittarius đặt bàn tay xuống gần bụng dưới của cô. Vội vàng lắc đầu, cô gạt phăng bàn tay của anh ra khỏi người mình, trong khi ngóc đầu dậy kiểm tra tình hình xung quanh. Sau khi xác định không có ai rồi thì mới nhẹ nhõm đặt lưng nằm hẳn xuống.

Capricorn biết thừa rằng Sagittarius đang cười thầm trong lòng trước biểu cảm ngượng ngùng hiếm thấy của cô. Chẳng ai ngờ rằng sự tôn nghiêm và hùng vĩ của nơi này lại khiến cho một cô gái cá tính ương ngạnh như Capricorn cũng phải e dè, sợ sệt. Cô nàng nằm im không nhúc nhích trên giường, để cho Sagittarius khom người xuống, đắp lại chăn ngay ngắn cho cô.

- Em mệt rồi, nghỉ ngơi thêm chút nữa đi.

.

.

Sagittarius bật điện thoại lên, 11 cuộc gọi nhỡ từ đúng một dãy số không tên. Không một chút chần chừ, anh bấm vào nút gọi lại.

- Em đã làm gì cô ấy rồi?!

Giọng nói trầm khàn vang lên, khẩn trương chỉ sau một hồi đổ chuông.

- Anh biết mà...

Sagittarius bật cười, trả lời không đầu không đuôi, lắng nghe giọng cười ngắt quãng ở đầu dây bên kia.

- Khốn nạn thật đấy! Anh tự cảm thấy mình có lỗi quá...

- Ngay từ đầu, tôi không hề có ý định đó. Là do cô ấy tự nguyện thôi...

Nói rồi, Sagittarius gập tờ báo trên bàn lại, ngồi trong thư phòng rộng lớn, anh xoay ghế hướng về phía tấm cửa kính đằng sau lưng, đứng dậy nhìn ngắm mặt hồ tĩnh lặng đằng xa.

- Cái căn bệnh tào lao chỉ có trong tưởng tượng mà anh bịa ra...thế mà cô ấy cũng tin cho được.

Nói đến đây, Sagittarius lại cười khẩy, trưng ra bộ mặt láu cá không lẫn đi đâu được.

- Cô ấy vẫn còn tin là tình dục giúp kìm hãm căn bệnh ấy lại. Thật là ngốc nghếch, và dễ thương làm sao...

Tiếng cười ở đầu dây bên kia bỗng nhiên tắt ngúm, tằng hắng, giọng nói của hắn ta đanh lại.

- Nhưng đừng quên là em vẫn mắc chứng rối loạn lưỡng cực. Em phải thật sự cẩn trọng với cô ấy.

Sagittarius không trả lời, ánh nhìn xa xăm rơi vào đống sách quý hiếm dựng đứng trên đầu kệ tủ.

- Anh đã thấy em trên truyền hình...

- Vậy à, anh thấy sao?

Sagittarius nghe rõ tiếng thở dài ở đầu dây bên kia. Gã anh trai của anh có lẽ không muốn trả lời câu hỏi này, nhưng rốt cuộc thì hắn ta cũng đáp lại anh.

- Lạ. Vì đứa em của mình bây giờ lại chính thức trở thành một thành viên của Hoàng gia...

- Anh ghen tị à?

Cả Sagittarius và Scorpio cùng phì cười. Scorpio quay lại chủ đề chính.

- Rồi em định thế nào? Kế hoạch đã đổ vỡ rồi. Kế hoạch giả vờ bệnh nặng để trốn nghĩa vụ ấy...

- Đấy không phải là trốn... - Sagittarius gằn giọng, trở về với bộ dạng nghiêm túc - Tôi không phải là Sebastian, và tôi dám chắc là Sebastian thật ở nơi chín suối cũng sẽ chẳng bao giờ đồng ý để cho một kẻ không đủ năng lực điều khiển hành vi thay thế mình đâu.

Scorpio ậm ừ, ngừng lại một chút, hắn lại hỏi tiếp:

- Nhưng nếu biết chuyện...thì họ có đưa em đi điều trị nội trú không?

Sagittarius cười khẩy, lắc đầu đáp:

- Không đâu, anh nhầm rồi. Thực ra họ còn chẳng quan tâm tới việc tôi có bị bệnh hay không, nói gì đến việc điều trị cho tôi chứ...

- Tôi chỉ là công cụ để họ sử dụng trong cuộc chiến tranh vương quyền này mà thôi.

- Nhưng xem ra...Capricorn không giúp được gì cho chúng ra rồi. Đáng lẽ cô ấy phải chạy đi báo ngay theo đúng kịch bản mới phải, đằng này...lại tự mình xông vào lửa và phá nát kế hoạch của em...

Sagittarius nhoẻn miệng cười, nhắc đến đây, sắc mặt anh lại tươi tỉnh hẳn ra.

- Tôi cũng chẳng biết nên vui hay buồn khi kết cục thành ra như

You are reading the story above: TeenFic.Net