Chapter 8: Fabulous

Background color
Font
Font size
Line height

Virgo thất tha thất thểu chạy trên hành lang dài dẫn vào phòng truyền thông của trường trung học Luke Smith. Cô đang làm gì thế này? Mải mê tập luyện vũ đạo ở hội cổ động đến mức suýt quên cả giờ giấc. Một điều không- được- phép- xảy- ra với tất cả các thành viên của câu lạc bộ truyền thông.

Nhắc đến trường tư thục Luke Smith, không thể không kể tới câu lạc bộ truyền thông, một câu lạc bộ nổi tiếng và cũng không thiếu những tai tiếng kèm theo trong suốt hơn mười năm hoạt động.

Sự nổi tiếng của câu lạc bộ này là một câu chuyện khá dài. Khi mà chủ nhiệm của nó lại là một nhân vật có thể chi phối toàn bộ các hoạt động của trường, kể cả cương vị hiệu trưởng, đó là người được các học viên gọi bằng cái tên hết sức "thân mật", Mr. Fabulous.

Mr. Fabulous tên thật là Georgette Martinez, một cái tên của sự nữ tính và dịu dàng. Đó là lý do vì sao các học viên luôn phì cười trước cái tên kỳ lạ đó và cũng là lý do khiến họ phải vào phòng y tế vì chảy máu mũi hoặc mấy cái răng bị gãy!

Mr. Fabulous là một cơn ác mộng của các học viên Luke Smith, theo đúng nghĩa đen. Một người đàn ông chúa cổ hủ, lập dị, đầu trọc và ế vợ. Đương nhiên là chẳng có bà vợ nào có thể chịu được tính cách quái đản của người đàn ông này. Ông ta không bao giờ chấp nhận khi bị gọi bằng cái tên kỳ quặc đó và sẵn sàng đáp trả dư luận mỗi lần bị ném đá. Ở Luke Smith, ông ta là một thế lực, một thế lực thực sự to lớn!

Xoay trái nắm cửa, Virgo đẩy cửa ra và bước vào.

-Xin lỗi Mr. Fabulous, có một vài việc bên đội cổ động nên em đã đến trễ.

-Trò Virgo, trong hai phút mười lăm giây trò có thể làm những được gì?

Virgo đang giữa lớp, kế bên là Mr. Fabulous, phía dưới là các thành viên của câu lạc bộ, họ dường như vẫn đang im lặng và đứng đó lắng nghe. Cô nàng hít một hơi thật sâu vào và nói to:

-Không làm được gì cả!

Mr. Fabulous nghiêng cái đầu trọc lốc về phía Virgo, bộ dạng ông ta bây giờ quả thực rất khó coi, ít nhất là đối với Virgo.

-Thế à? Vậy trò có biết trò đã làm mất hai phút mười lăm giây cuộc đời tôi chứ? Trò biết là sự sống quý giá như thế nào rồi đấy!

-Một vài việc ở đội cổ động...-Virgo ra sức chống trả.

-Cổ động cái quái gì chứ? Chỉ toàn một đám não rỗng thích khoe cơ thể, không hơn không kém!-Mr. Fabulous trừng mắt.

-Thưa...

-Và nhìn kìa, một chiếc váy chỉ dài hai mươi lăm centimet, trò định bước vào phòng tôi với trang phục ngắn cũn cỡn như vậy sao? Tôi nhớ là Luke Smith đâu cho phép học viên mặc cái váy mà chỉ cần cúi xuống là dễ dàng để lộ toàn bộ tài nguyên bên trong như vậy đâu chứ?!

-Đây là đồng phục của...

-Không nói nhiều nữa, thực hiện hình phạt đi và bắt buộc phải lựa chọn giữa đội cổ động và truyền thông. Tôi không cho phép học trò của tôi tham gia cái câu lạc bộ chẳng khác nào câu lạc bộ của những "vũ công thoát y" trong mấy quán bar hạng bét như vậy. Trò chọn cái nào?!

-Em...

-Đừng nói với tôi là trò định cãi tay đôi với một người từng lập kỉ lục quốc gia về việc nói hai trăm từ trong vòng một phút nhé? Trong văn phòng của tôi còn có hẳn một cái cúp minh chứng cho những điều tôi vừa nói kìa. Trò-không-có-cửa-đâu!

Virgo thở dài, đúng là biện hộ với ông thầy này chẳng khác gì là nói chuyện với cái TV đang chiếu kênh tin tức. Ông ta sẽ không bao giờ chịu nghe những lời biện hộ của cô đâu, ngay cả khi cô là thành viên xuất sắc của câu lạc bộ.

-Thưa giáo sư, em tới trễ!

Một cậu bạn trong đội bóng chày hối hả bước vào phòng. Trên gương mặt đỏ ửng vẫn còn đang lấm tấm mồ hôi. Có lẽ cậu ta cũng vừa mới chạy một đoạn đường dài để đến được đây.

-Năm phút mười hai giây.

Mr. Fabulous liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường và hét lên một cách đầy giận dữ:

-HAI TRÒ MAU THI HÀNH HÌNH PHẠT CHO TÔI, NGAY BÂY GIỜ!

Như chỉ chờ có thế, Virgo vội nằm xuống sàn để thực hiện động tác hít đất, cô chống tay đẩy thân người lên xuống một cách khó khăn. Thời gian của cô là hai phút mười lăm giây đồng nghĩa với việc thực hiện hai mươi cái hít đẩy trong từng đó phút. Nếu làm không đúng theo quy tắc, một hậu quả thiết yếu sẽ xảy ra mà ngay đến Virgo cũng không dám nghĩ tới. Tuy nhiên, để tồn tại trong câu lạc bộ "danh tiếng" này, để có một bộ hồ sơ thật đẹp thì cô phải chấp nhận tất cả mọi thứ.

Mr. Fabulous đưa ra một "nguyên tắc vàng" mà ngay cả ông ta cũng phải chấp hành theo. Sự chậm trễ thường phải gánh chịu hậu quả mà chính nó gây ra. Nữ sinh đi trễ phải hít đất, còn nam sinh thì chịu hình phạt khắc nghiệt hơn. Đó chính là... tự ngửi mùi cơ thể.

Mr. Fabulous luôn cho rằng mùi cơ thể chính là mùi của sự thất bại. Đối với đám con trai khi vừa chơi thể thao xong, tự ngửi mùi cơ thể của chính mình là một cực hình. Còn đối với bọn con gái, việc hít đất khiến ông ta lại càng thành công hơn với đề tài tuyên truyền chủ nghĩa bình đẳng giới trong và ngoài nhà trường để củng cố vững chắc cương vị gần như hoàn hảo của mình.

Cậu chàng vừa rồi là một minh chứng điển hình. Cậu ta cởi áo khoác ra, ngập ngừng giơ cánh tay lên và nghiêng đầu ngửi mùi cơ thể của mình, thời gian của cậu là năm phút mười hai giây.

Không khí trong phòng căng thẳng đến mức chẳng có ai dám hó hé một lời nào, vài người chỉ dám đưa tay lên để bụm miệng cười. Nếu gây ra tiếng động thì không chừng sẽ lại vi phạm một trong hàng đống nguyên tắc quái gở của Mr. Fabulous. Và hình phạt như thế nào thì bạn biết rồi đấy!

Sau khi thực hiện xong những cú hít đất cuối cùng, Virgo nằm dài trên sàn và thở hổn hển, cô ngước mặt lên nhìn Mr. Fabulous bằng ánh mắt hằn học. Buộc phải lựa chọn một trong hai ư?! Cô sẽ chứng tỏ cho người đàn ông đáng ghét đó thấy được một điều rằng: cô xứng đáng với cả hai.

Mr. Fabulous tỏ vẻ hài lòng. Chúa ơi! Ngay cả cái điệu bộ nhếch mép của ông ta cũng đáng ghét y hệt cái bản mặt khốn nạn của ông ta vậy. Làm thế nào mà một người đàn ông quái gở đó lại có được học vị giáo sư và ẵm luôn một đống giải thưởng về truyền thông xuất sắc cấp quốc tế như vậy được chứ?!

-Chỉ mới có tuần đầu tiên thôi mà các trò lại làm cho tôi cảm thấy quá thất vọng!- Mr. Fabulous gằn giọng:

-Số báo tuần này chỉ bán được có năm trăm bản. CÁC TRÒ LÀM ĂN CÁI KIỂU GÌ VẬY HẢ?!

Mr. Fabulous lại lớn tiếng quát, ông ta vẫn đang trong trạng thái tức giận. Các học viên bao gồm cả Virgo chỉ biết cúi đầu. Thành tích năm trăm bản như đang dậm chân tại chỗ trước những yêu cầu khắt khe của người đàn ông khó chịu này.

-Để tăng doanh thu ở những số sau, tôi quyết định mở thêm một chuyên mục mới, có mang tên "cuộc phỏng vấn bất ngờ".

Các học viên nhìn nhau. Không biết sắp tới, ông ta lại nghĩ ra trò khỉ gì và độ điên khùng của nó sẽ ở mức nào, chẳng ai đoán được.

-Và người đầu tiên được phỏng vấn sẽ là Libra Louis- đội trưởng đội bóng chày, và với nhan đề "sự gục ngã của kẻ thất bại"!

-Em phản đối!

Virgo bất chợt lên tiếng và thành công thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Mr. Fabulous nhíu mày.

-Ý em là...việc này thì không nên. Mọi người biết đấy...chúng ta chỉ vừa mới thua một trận...không thể nói là thất bại đến gục ngã được!-Virgo ấp úng, cô tìm một lí do đại khái nào đó để phản biện.

- Virgo Knightley! Trò sẽ thực hiện cuộc phỏng vấn!-Mr. Fabulous ra lệnh.

Virgo trố mắt. Phỏng vấn Libra ư? Đây hẳn là một điều mà cô không bao giờ có thể ngờ tới, là nguyện vọng của cô từ rất lâu rồi. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt buồn rầu của Libra về trận thua bất ngờ đó, cô cá rằng mình sẽ không đủ can đảm để có thể tiếp tục phỏng vấn hay hỏi những câu đại loại như "bạn cảm thấy thế nào?", "bạn có hối tiếc không?" như vậy được. Tuy nhiên, đây là mệnh lệnh, một mệnh lệnh không thể chối cãi!

oOo

Leo Norwood đứng trước bàn trang điểm, thỏa mãn ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu xinh đẹp của mình trong gương. Suối tóc vàng óng xoăn mượt, đôi môi đỏ thẫm căng mọng, đôi mắt trong veo màu lục nhạt.

Cô nàng mở cửa tủ đồ khổng lồ làm bằng gỗ xoan sang trọng ra, kĩ lưỡng xem xét từng bộ váy được treo ngay ngắn trên giá. Hôm nay là bữa tiệc của một người bạn ở San Francisco, sẽ có nhiều chàng trai Pháp quyến rũ tham dự vì người yêu của cô bạn ấy cũng là người Pháp, Leo phải trở thành một quý cô nổi bật trong mắt bọn họ.

Leo cuồng mọi thứ về Pháp, nghiện cả mùi nước hoa mà đàn ông Pháp thường sử dụng, một mùi hương nồng nàn và quyến rũ.

Xúm xính trong bộ váy Valentino ngắn hở vai màu tím chủ đạo với họa tiết là những bông hoa violet được đính kết đẹp mắt, giày cao gót của Christian Louboutin dòng Galata đế nhọn kết hợp với kính râm và ví da hàng hiệu. Trông Leo chẳng khác nào một nữ hoàng tiệc tùng chuyên nghiệp của giới thượng lưu, lộng lẫy và đầy hào nhoáng.

Sải bước uyển chuyển về phía garage ô tô, cô nàng mở cửa chiếc xế hộp Porsche Panamera Turbo yêu quý, trèo lên xe và ngồi xuống. Con xe màu đỏ chót nổ máy, chạy ra khỏi căn biệt thự triệu đô ở phía Bắc Đại lộ Hillcrest.

Trời bắt đầu sẩm tối cũng là lúc chiếc xế hộp hạng sang của Leo đậu vào sân sau của tòa biệt thự lộng lẫy ở ngoại ô thành phố San Francisco. Leo đẩy cửa ra và nhón gót chân bước xuống. Cặp kính đen gọng tròn của Doyle & Gabbana được kéo xuống dưới tận chóp mũi thon gọn để lộ đôi mắt xanh biếc sắc sảo. Leo Norwood liếc nhìn những con xe thể thao đủ màu sắc đậu ở xung quanh đó và âm thầm đánh giá.

Đi vòng qua hồ bơi phía trước sảnh biệt thự, Leo đang bước vào "chốn thiên đường" bậc nhất của những cậu ấm cô chiêu bậc nhất, một bữa tiệc triệu đô hoành tráng.

Cô bạn tóc nâu- chủ nhân của bữa tiệc trong bộ váy quây cúp ngực bước đến bên Leo khi cô nàng vừa đặt chân vào đại sảnh.

-Hey Leo, cái váy trông rất hợp với cậu!

-Cảm ơn, tớ vừa mới mua đấy!

Thật ra cô nàng "vừa mới" mua cách đây ba tháng.

-Cậu thấy bộ váy của tớ thế nào?

-Màu đậm quá, không hợp với cậu. Hơn nữa, ngực cậu trông quá bé khi mặc chiếc váy này!

Leo thẳng thắng nhận xét, cô nàng chẳng bao giờ dùng những từ ngữ giảm tránh cho mức độ sát thương của những câu nói của mình và đôi khi vô tình làm phật lòng người đối diện.

Cô bạn kia xấu hổ khi bị phê bình về gout thẩm mĩ, vội chuyển chủ đề.

-Có vài chàng trai nổi tiếng ở đây đấy. Cậu thử xem sao-Ngừng một lát, cô nàng nở một nụ cười và ghé sát tai Leo- Chắc chắn sẽ rất vừa ý cậu.

Leo hướng ánh mắt về phía trước, liếc nhìn vài chàng trai lịch lãm trong bộ vest đen bóng ở đằng xa. Chẳng mấy chốc, đôi mắt xanh sắc sảo trừng lên hết cỡ rồi nheo híp lại khi phát hiện một hình bóng quen thuộc.

Aquarius đang đứng ở đó, trò chuyện và tán tỉnh với mấy cô nàng nóng bỏng bên cạnh.

Leo vòng tay qua đầu cô bạn và kéo cô nàng lại gần đối mặt với mình.

-Vanessa, sao hắn ta lại ở đây?

-Ai cơ?

Leo gằn giọng xuống và đánh vần từng chữ:

-A-Q-U-A-R-I-U-S...mẹ kiếp, tôi quên họ của hắn rồi!

-Chết thật! Hình như anh ta là khách mời của người yêu tớ. Tớ quên mất điều đó.

Leo nổi đóa nhìn chằm chằm vào biểu cảm vô tư của cô bạn. Rõ ràng cô ta cố tình mời tên khốn này tới để trêu ngươi cô, một cô bạn lắm chiêu! Leo thề là cô chỉ muốn nhốt Vanessa vào toilet và khóa chốt cửa lại, để cô ta có đủ thời gian suy nghĩ về những hành động bẩn thỉu của mình. Đừng đùa, Leo đã lên kế hoạch sẵn rồi, chỉ còn đợi thời cơ thôi.

-Nếu có hắn thì sẽ không có tôi và ngược lại. Cô muốn sao!-Leo lườm Vanessa và buông một câu cộc lốc.

Vanessa không hề tính tới chuyện sẽ làm Leo tức đến phát điên lên như vậy. Làm gì có chuyện chủ nhà đuổi khách khứa đi trong bữa tiệc mà họ vinh dự được mời đến như vậy chứ! Cô nàng bối rối:

-Thật ra, tớ... tớ...

-Đủ rồi!

Leo hằn học bước đến cửa chính. Cô nàng sẽ cạch mặt cô bạn Vanessa lắm chiêu này, mãi mãi...

Bất chợt, cánh tay cô bị một lực kéo về phía sau, Leo quay đầu lại, đập vào mắt cô là bờ vai rộng cùng vùng ngực nam tính ẩn sau lớp sơ mi xám.

-Em đang tránh mặt tôi à?

Aquarius nở một nụ cười chết người trước ánh mắt sắc lẹm của Leo.

-Anh nhầm rồi, tại sao tôi phải tránh mặt anh cơ chứ?! Tôi chỉ muốn đi vệ sinh thôi!

-Vừa mới đến đã đi vệ sinh rồi à? Em lừa được tôi chắc?!

Leo nhếch mép, cô vòng tay trước ngực.

-Ngưng ảo tưởng và quay về với đám bimbo não rỗng của anh đi!

-Ồ! Bây giờ tôi không cần bọn họ nữa. Tôi chỉ muốn nói chuyện với em thôi!

Leo chúa ghét cái thái độ đùa bỡn thiếu nghiêm túc của Aquarius. Tại sao lúc đó cô lại chết mê chết mệt cái bản mặt khốn nạn đó chứ!

-Chúng ta kết thúc rồi, chẳng có gì để nói nữa.

-Chưa. Chỉ mới bắt đầu thôi!

Leo giật phăng cánh tay đang bị nắm chặt, không thèm liếc Aquarius đến một cái, cô bước nhanh ra khỏi đại sảnh của căn biệt thự rồi tiến về phía hồ bơi.

Nghe thấy tiếng bước chân đều đều sau lưng mình, chưa kịp quay lại thì cô nàng đã bị một bàn tay ôm trọn và ghì chặt vào lòng. Hơi thở nam tính chờn vờn trên mái đầu cùng mùi hương nước hoa nồng nàn quen thuộc xộc vào mũi. Chỉ tiếc là, say mê đắm chìm đã không còn, thay vào đó là cảm giác khinh bỉ đến buồn nôn.

-Em nghĩ sao nếu chúng ta quay lại?- Giọng nói quyến rũ của anh chàng vang lên đều đều bên tai cô-Leo à, tôi vẫn còn rất yêu em!

Chỉ một khắc sau, cô nàng đưa hai tay đang buông thõng từ dưới lên, không ngần ngại nắm chặt lấy bàn tay đang vòng qua người mình.

-Em cũng vậy! Em vẫn còn rất yêu anh...

Leo gỡ cánh tay của Aquarius ra, cô nàng quay lại và ôm chầm lấy thân hình cao lớn phía sau, thật chặt. Aquarius dường như vẫn còn bất ngờ trước thái độ thay đổi xoành xoạch của cô nàng. Anh ngập ngừng đặt tay lên vòng eo con kiến của cô.

Một phút sau, cô nàng di chuyển cánh tay về phía sau gáy Aquarius, kéo đầu anh chàng xuống thấp, ngước mặt lên chạm vào đôi mắt nâu đang say sưa ngắm nhìn mình. Sau đó, cô chủ động kiễng chân lên tiến đến sát gương mặt điển trai phong độ ấy.

Khi môi đã gần kề nhau, Leo lại chuyển hướng sang lỗ tai bên trái của anh chàng, nhẹ nhàng thỉ thỏ:

-Nhưng đợi đến khi anh tắm rửa cho thật sạch sẽ đã nhé...

Nàng ong chúa kiêu ngạo bỗng chốc rụt bàn tay lại và đấm thẳng vào ngực playboy nổi tiếng sát gái, chàng playboy chới với rồi ngã tõm xuống bể bơi.

Aquarius ngoi đầu lên khỏi mặt nước, mái tóc nâu vuốt ngược đã bị nước thấm vào làm ướt hết, anh chàng vuốt mặt và dụi mắt.

-Cưng nghĩ chị sẽ dễ dàng tin lời cưng ư? Đừng-bao-giờ-đùa-giỡn-với-chị!-Cô nàng cố tình kéo dài những từ cuối kèm theo bàn tay với ngón trỏ lắc qua lắc lại một cách nhịp nhàng.

Nói rồi, Leo bất ngờ hốt hoảng, trợn mắt lên và đưa tay che miệng:

-Ô kìa, quên phao cho cưng rồi! Chị không muốn tốn tiền viện phí vào những thứ vớ vẩn như vậy đâu. Cơ bản là CƯNG KHÔNG XỨNG ĐÁNG!

Leo đứng dậy, quăng xuống dưới nước một cái áo phao size nhỏ dành cho trẻ con, quay gót bước đi để lại Aquarius cười nhạt với mái tóc ướt sũng cùng gương mặt điển trai bị bao phủ bởi một lớp nước mỏng, trong suốt...

Chúa ơi, nếu Hollywood có danh hiệu nữ hoàng biểu cảm thì ngài mau trao ngay và luôn cho Leo Norwood đi!

oOo

Virgo bước vội xuống từng bậc cầu thang của ngôi nhà. Làm sao cô có thể ngủ quên trong khi hôm nay là ngày hẹn của buổi phỏng vấn với Libra Louis được nhỉ! Sẽ thật tồi tệ nếu như để cho người mình thích kiêm thần tượng bị leo cây, một điều không bao giờ nên làm trong buổi gặp mặt đầu tiên.

Virgo là chúa ngủ quên và cô nghĩ rằng còn lâu mình mới chữa khỏi được căn bệnh khốn kiếp đó.

-Ăn sáng rồi đi đã, con gái yêu!

-Mẹ ăn trước đi ạ, con có việc gấp!

Cô nàng với lấy cái áo khoác trên giá, đáp lại mẹ mình và hôn vội vào má bà rồi nhanh chóng chạy về cửa chính.

...

Ngồi phịch vào bàn ăn ở canteen, địa điểm của cuộc phỏng vấn, Virgo thầm cảm ơn Chúa vì đã ban cho cô đôi chân dài và tốc độ chạy cự li ngắn cực nhanh từ nhà đến trường, vừa kịp lúc mà không bị trễ giờ.

"Hồi hộp quá!" Virgo điều chỉnh hơi thở gấp gáp của mình, cô lấy trong túi ra một chiếc khăn giấy và nhanh chóng lau khô mồ hôi còn lấm tấm trên trán. Trái tim đập nhanh đến mức cô có thể nghe rõ từng nhịp, từng nhịp dồn dập.

"Chết mất! Chắc mình chết mất!" Cô nàng lại đưa tay lên chạm vào lồng ngực đang run lên bần bật của mình. Trước đây, dù ở trong trạng thái tự ti nhất nhưng cô chưa hề gặp phải tình trạng này? Là do quá lo lắng hay là vì cô đã nhịn ăn sáng quá lâu?

-Xin lỗi, hình như cậu có hẹn với tôi thì phải?

Tone giọng nam trầm ấm từ phía sau lưng làm Virgo giật bắn cả mình, cô quay đầu lại và cố nở một nụ cười thoải mái nhất.

-Đúng vậy... tớ là Virgo... Virgo Knightley... phóng viên của câu lạc bộ truyền thông... đến để phỏng vấn cậu một chút... cậu có đồng ý không?

Libra Louis kéo chiếc ghế đối diện ra và từ tốn ngồi xuống. Anh quan sát Virgo một hồi và lên tiếng:

-Hình như chúng ta gặp nhau ở đâu rồi thì phải? Trông cậu quen lắm!

-Ở đội cổ động... tớ còn là một hoạt náo viên.

-À!

Libra gật đầu, anh chàng dường như đang lục lọi lại trí nhớ của mình về từng thành viên mà anh vô tình lướt qua ở đội cổ vũ.

-Cậu ổn không vậy? Sắc mặt của cậu tệ lắm!

-Hả?!

Virgo chậm chạp đưa tay lên trán, mồ hôi đổ ra quá nhiều, cô lấy thêm một chiếc khăn giấy, toan lau đi.

-Tớ ổn... cậu đừng lo...

Virgo hít vào một hơi thật dài. Lạ quá, sao cô lại chóng mặt như thế này? Lắc đầu thật mạnh, cố mở to mắt ra để chứng tỏ mình vẫn ổn. Bộ dạng của cô làm sao thế này? Chắc là buồn cười lắm! "Như thế thì Prince Charming sẽ thất vọng với mình mất. Anh ấy sẽ chê mình... phải cười thật tươi và trở nên thật hoàn hảo trong mắt anh ấy mới được".

Virgo lại gắng gượng ngồi thật thẳng thóm, ưỡn ngực về phía trước, cố gắng nhe răng cười mặc cho đôi mắt đang lờ đờ còn mồ hôi thì tuôn ra như suối.

-Cậu làm sao vậy?!

Đó là câu nói cuối cùng mà Virgo nghe được trọn vẹn trước khi gục đầu xuống bàn và thiếp đi...

oOo

Taurus thở dài nhìn vào cuốn sổ tay chi chít những con số của mình. Ngày hôm qua cô vừa mới đổ một đống tiền vào mớ tài liệu tham khảo và đồ dùng học tập. Nếu cứ chi tiêu như thế này, chẳng mấy chốc đống tiền sinh hoạt hằng tháng mà gia đình gửi vào tài khoản của cô sẽ bốc hơi đến hết khi chưa tròn một tháng. Đó là chưa kể đến tiền thuê nhà khi mà phần học bổng chỉ đủ để chi trả cho học phí đắt đỏ trong từng tháng học.

Liếc nhìn Pisces đang chơi đùa với chú cún con của dì Helen trong phòng của mình rồi lại quay về với cuốn sổ nằm trên tay, cô nàng chợt lên tiếng:

-Pisces này, quán cafe chỗ cậu làm có cần tuyển nhân viên không?

Pisces ngước mặt lên rồi lại cúi xuống:

-Họ không tuyển nhân viên nữ đâu. Cậu định làm thêm à?

-Ừ, dạo này kinh tế chán quá!-Taurus chống tay lên bàn, thở dài đầy chán nản.

-Nhân viên nữ sao? Hình như quán bar đầu hẻm có tuyển đấy!

Taurus bậy dậy hớn hở, cô nàng mở to mắt và cười toe toét.

-Tuyệt quá! Tớ sẽ thử!

Pisces gượng cười.

-Cậu định làm thật sao? Cậu chưa đủ mười tám tuổi, với lại... thân hình của cậu không đạt chuẩn đâu!

Taurus liếc Pisces với ánh mắt hình viên đạn, cậu chàng cười xòa:

-Ý tớ là... mọt sách như cậu không thích hợp với mấy chỗ đó đâu!

-Tháng tư này tớ sẽ đủ mười tám tuổi. Hơn nữa, chưa thử sao biết được?

Taurus sẽ không bao giờ chịu thua nếu cô chưa thử làm một lần nào. Nhưng Pisces cá là cô nàng sẽ bị loại từ vòng sơ tuyển nên sẽ không thể nào có chuyện, cô trở thành nhân viên phục vụ tại quán bar nổi tiếng đó một cách ngẫu nhiên được đâu. Cậu chàng nhún vai.

-Tùy cậu thôi.

End chap 8

A/N:
-Chap này hơi nhiều thoại xíu nhưng câu nào cũng quan trọng hết nên không thể giảm xuống được các cậu ợ :')
-Tự nhiên muốn xây dựng hình tượng của Leo theo kiểu the new Taylor còn Mr. Fabulous là phiên bản nam của cô Sue Sylvester trong series Glee. Các cậu thấy sao <

You are reading the story above: TeenFic.Net