Chapter 64: Stay high

Background color
Font
Font size
Line height

*Cảnh báo: chương sau có chứa những từ ngữ và hình ảnh nhạy cảm liên quan đến tình dục, nhân vật có sử dụng ma túy và các loại chất cấm cực kỳ độc hại khác, thêm vào đó còn có một cảnh hơi đặc biệt tuy không thuộc phạm trù của cảnh báo nhưng chống chỉ định đọc khi đang ăn nhé 😂!

***

Cuộc đời của tôi bắt đầu bằng một bịch cần sa. Victor đã đưa nó cho tôi dùng thử tại bữa tiệc của hắn và dụ dỗ rằng ai cũng từng dùng qua thứ này một lần trong đời, nếu tôi muốn đến với hắn thì phải can đảm lên. Và tôi đã dùng thật, phải nói là phê đến tận óc.

Sau đó thì hắn cho tôi dùng ma túy tổng hợp, hay còn gọi là thuốc lắc, thứ mà tôi nghiện nhiều nhất. Hắn bảo nó dễ sử dụng hơn là đập đá, cũng ít nguy hiểm hơn nhiều. Lúc đầu, tôi một mực từ chối, nhưng hắn cứ luôn miệng bảo "Thử đi. Thuốc lắc sẽ giúp em giảm cân...", và hắn nói đúng thật. Tôi đã nôn liên tục như bị ai đó móc họng, sau khi rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê mỗi lần phê pha cùng hắn, tôi đã không còn là một con bé mũm mĩm thừa cân nữa. Chưa kể, tôi cảm thấy bản thân mình như ở một đẳng cấp khác so với xã hội này vậy. Ngu ngốc làm sao!

Tôi chưa thử bùa lưỡi, nó giống như một dạng tem thư trá hình, nhưng lại là loại chứa LSD gây ảo giác mạnh nhất trên đời. Victor không cho tôi thử món đó, hắn bảo món này thử vào một cái là tiêu luôn. Thế mà hắn vẫn thử trước mặt tôi cơ đấy! Hắn đặt nó lên đầu lưỡi, ngậm nó suốt rồi rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng. Hắn bảo ngón tay của hắn có ma thuật, rằng có thể cảm nhận rõ những vệt màu mờ ảo của tủ quần áo trước mặt được giãn ra và kéo xệch xuống mỗi lần hắn ta di chuyển ngón tay lên không trung, giống như một bức tranh đang đặt trước mặt, còn hắn chính là họa sĩ thiên tài, người có thể kéo khuôn mặt tôi xệ xuống nhưng cũng có thể đẩy nó lên trở về chỗ cũ chỉ bằng một đầu ngón tay khi hắn giơ lên không trung (và vẽ vời?). Victor vừa mô tả vừa tấm tắc khen, lúc ấy tôi cứ tưởng hắn đang nói điên nói sảng, nhưng hóa ra là thật, cái thứ ảo giác đó diệu kỳ lắm.

Sau tất cả, bố mẹ tôi biết được sự việc. Bố dượng tôi bảo ông buồn và thất vọng về tôi nhiều lắm. Tôi không muốn làm ông buồn, tôi đã chiều theo ý ông, đi cai nghiện. Đó là thời kỳ khó khăn nhất mà tôi từng trải qua. Như địa ngục, thật sự! Kể từ đó, ông không cho phép tôi được làm quen với bất kỳ chàng trai nào nữa, dù có tốt đến cách mấy, ông ấy bảo ông muốn giữ chặt hình ảnh xinh đẹp không một vết nhơ của tôi trong tim mình. Lúc ấy, tôi không hiểu rõ hàm ý của ông lắm, chỉ nghĩ rằng tình cảm của ông dành cho tôi giống như một người cha dành cho con gái. Khỉ thật! Bố ruột của tôi mất sớm quá! Tôi còn chưa cảm nhận được tình cảm cha con chân chính thì ông đã ra đi. Tôi không biết nó chính xác là như thế nào cả.

Victor và tôi đã từng tan rồi lại hợp, nhiều lần không đếm xuể. Hắn đã không công khai tôi với mọi người, có lẽ hắn bứt rứt trong lòng vì đã làm quen với một cô nàng mũm mĩm như tôi chăng? Kể ra thì tôi cũng biết ơn hắn vì điều đó, ít nhất thì chẳng ai trong trường biết rằng tôi là một con nghiện từng phải đi điều trị cả. Tôi từng có một người bạn thân, tình bạn của chúng tôi tan vỡ trước khi tôi bắt đầu theo chân Victor sa lầy vào tội lỗi. Nhưng tôi mừng là không ai biết được quá khứ điên rồ của mình cả, lúc ấy tôi giống như một đứa vô hình vậy. Sau đó thì tôi bắt đầu lại với một cuộc sống mới, một bộ mặt khác, tính cách khác, cả thân hình cũng trở nên gọn gàng cân đối. Giống như một Virgo mà bạn thấy bây giờ vậy, xinh đẹp và giỏi giang, cưa đổ được anh chàng đẹp trai nhất trường nhưng lại khốn đốn và dằn vặt mỗi khi nghĩ về chuyện cũ.

Và giờ đây, tôi đang phê ngoắc cần để quên đi chuyện cũ. Nếu là Victor thì dù có phê pha đến cách mấy tôi vẫn sẽ cố đẩy hắn ra, nhưng đối với anh ta, tôi không chắc mình có khả năng này không nữa, nhất là sau vụ vừa rồi. Anh ta cho tôi cảm giác an toàn hơn là tên khốn thừa cơ thiếu não Victor, bao gồm cả việc anh ta 'sạch' hơn (theo nhiều nghĩa) để quan hệ mà không lo bị lây nhiễm bệnh tình dục, còn Victor thì tôi không chắc lắm (dĩ nhiên rồi!). Chưa kể đến chuyện...cơ thể của tôi cũng phản ứng dữ dội với Libra hơn là với Victor, hay là với bất kỳ một ai khác.

Thôi xong tôi rồi, tôi n*ng quá! Tôi muốn anh ta...molly trong tôi cũng muốn anh ta...về đây mau lên...

"You're gone
and I gotta stay high all the time
to keep you off my mind"

<Habits - Tove Lo>

oOo

Libra mở cửa bước vào trong nhà thì đã thấy Virgo đứng đằng sau cánh cửa để chờ đợi anh. Bộ dạng lơ đãng trước khi trông thấy anh đã thoáng chốc biến mất, Virgo tiến tới nhảy cẫng lên người anh. Quá sức bất ngờ trước phản ứng thay đổi đột ngột của Virgo, Libra lùi lại đằng sau một bước chạm vào cánh cửa, cánh tay chỉ kịp vòng qua ôm lấy eo cô, để mặc hai bàn tay của cô chu du trên khắp gương mặt mình. Virgo cúi đầu xuống thăm dò đôi môi của anh, Libra không rõ cô có muốn tiến vào sâu hơn nữa hay không, khuôn miệng vẫn hé mở đợi cô chủ động chạm vào.

Suối tóc nâu óng mượt sượt qua hai vành tai của Libra, trải dài xuống bờ vai rộng khi Virgo nghiêng đầu sang một bên chạm vào đôi môi đang hé mở của anh. Virgo hôn anh dữ dội, ngấu nghiến, lần đầu tiên, lưỡi cô đè lên đầu lưỡi của anh, chủ động và đầy chiếm hữu. Libra bất giác nhíu mày khi phát hiện ra điều gì đó không ổn trong nụ hôn của họ, anh dứt ra khỏi nó, thả lỏng cánh tay đặt cô xuống dưới đất.

Virgo lưu luyến trườn từ từ rời khỏi người Libra, cô ngồi tựa lưng ra bức tường đằng sau, ánh mắt đờ đẫn giương lên quan sát chàng trai trẻ trước mặt đang day day vầng thái dương của mình. Libra hơi tựa người vào cánh cửa phía sau, nhắm chặt mắt ổn định lại hệ thần kinh sau cơn choáng váng ập đến bất ngờ.

"Chết tiệt! Chuyện gì đã xảy ra với mày vậy? Không phải bây giờ chứ?" - Libra hé mở mắt, nhìn xuống gương mặt hồng hào của Virgo, cổ áo mở rộng để lộ khe ngực đầy đặn, mép váy được vén lên cao đến ngang đùi. Cô thở hổn hển, lẳng lơ khiêu khích:

-Phang tôi đi...

Libra tiến tới, quyết định mặc kệ cơn chóng mặt bất thình lình, nắm lấy hai cổ chân của Virgo và kéo cô trượt người xuống bức tường nằm hẳn dưới sàn nhà. Vén vạt váy của Virgo lên tới tận hông, Libra vươn tay kéo nốt quần lót của cô xuống hai cổ chân và bỏ ra bên cạnh. Anh ngóc đầu lên nhìn Virgo, thấy cô chẳng hề có một động thái phản đối nào, ngay cả một chút xấu hổ hay ngượng ngùng cũng không. Đây có phải là Virgo mà anh từng biết không vậy?

Virgo luồn tay vào mái tóc nâu xõa dài trên nền đất và giật mạng. Đầu óc lâng lâng, tâm trí quay cuồng, cô còn có thể nghe được giọng nói vang lên trong đầu, phần nhiều trong số đó là những lời thúc giục, bằng chất giọng của chính mình. Virgo ưỡn ngực lên cao, cong người về phía anh ta, mắt nhắm mắt mở, đôi môi vô thức mấp máy:

-Đúng rồi, vét máng tôi đi. Tôi sẽ...tôi sẽ thổi kèn cho anh sau.

Virgo không còn nhận ra bản thân nữa. Là cô vừa nói ra câu đó sao? Hay là do ảo giác? Làm ơn, hãy là do ảo giác đi...

-Em vừa mới nói gì?

Chết tiệt! LÀ CÔ! Là từ miệng của chính cô! Không thể chối cãi nữa rồi...

-Tôi chưa làm nhưng mà tôi biết cách...

Virgo rối loạn chữa cháy. Thực chất cô chẳng biết gì, cũng chẳng có kinh nghiệm một chút nào về chuyện này hết. Là molly đã sai khiến cô. Virgo chớp mắt nhìn Libra lúc này còn có vẻ khao khát hơn cả cô sau câu nói đầy hứa hẹn đó. Anh khom người tới dang rộng hai chân cô thành hình chữ M, cô quan sát anh nằm sấp xuống sàn, đôi mắt xanh biếc của anh đắm chìm vào những nếp gấp gợi cảm chết người trên cơ thể cô, lựa chọn một nếp gấp đẹp đẽ nhất để bắt đầu. Libra không chần chừ thêm được nữa sợ rằng cô sẽ đổi ý, hai tay anh giữ lấy hai mép ngoài bắp đùi trắng nõn của cô, cúi đầu xuống hôn lên những nếp gấp bên ngoài của cô, 'yêu' lấy cô bằng khuôn miệng tuyệt diệu của mình và thưởng thức mật ngọt trong lành bên trong cơ thể ướt át. Các thớ cơ căng ra và đổ dồn lên nơi mà Libra đang chạm tới, Virgo cảm thấy bản thân như đang trên chín tầng mây, lâng lâng, ngoạn mục. Mẹ kiếp! Bây giờ cô đã thấm thía được cảm giác làm tình khi đang phê pha mà Victor luôn miệng nhắc đến rồi!

Virgo ngửa mắt nhìn lên, cảm giác trần nhà trên cao như một dải màu dịch chuyển, các vật thể xung quanh bắt đầu méo mó, dị dạng, hòa lẫn vào nhau. Virgo vô thức chảy một giọt nước mắt, lồng ngực phập phồng, bàn tay cô đặt lên khuôn miệng rên rỉ, thân thể uốn éo không ngừng trên mặt anh, tận hưởng những cơn cực khoái dữ dội mà anh mang đến. Virgo tự hỏi đến khi Libra thực sự ở bên trong cô thì khoái cảm ấy còn được khuếch đại gấp mấy lần nữa?

Libra trườn người nằm đè lên trên cơ thể của cô, cảm nhận vật cương cứng của anh đang áp lên bắp đùi mình, căng phồng đằng sau mấy lớp vải. Anh kéo tóc cô ra khỏi mặt và phủ đôi môi của mình lên đôi môi đang hé ra để thở của cô. Virgo nếm được thứ gì đó tiết ra từ trong khoang miệng của anh. Có phải là mùi vị của cô không nhỉ? Virgo ưỡn ngực, móng tay cào mạnh lên tấm thảm trải sàn - "Chính nó đây rồi. Tuyệt diệu quá!"

Libra thì ngược lại, một lần nữa phải dứt ra khỏi môi lưỡi của Virgo. Say sẩm mặt mày, choáng váng đầu óc, lần thứ hai ập đến sau khi nếm phải mùi vị gì đó trong khuôn miệng của Virgo. Libra lắc đầu liên tục để trấn tĩnh bản thân, lại cau mày nhìn xuống thân thể mềm mại đang chuyển động không ngừng bên dưới.

Đồng tử Virgo dãn ra, đỏ ngầu, nước mắt giàn giụa lại thi nhau chảy xuống, khuôn miệng há to ra để thở, thân thể cô run lên dữ dội toát đầy mồ hôi hột. Libra thấy cô khẽ nuốt nước bọt khan xuống cổ họng, hàm răng nghiến chặt lại khi cô choàng tay lên cổ anh ghì anh lại gần.

-Virgo. Có phải... - Libra chống tay xuống dưới sàn giữ một khoảng cách nhất định với Virgo, nghiêm giọng lại - Có phải em đang sử dụng chất kích thích không?

-Anh...nói gì chứ?

-Nhìn tôi! - Libra vỗ vỗ vào hai gò má hồng lựng của Virgo, ép cô phải đối diện với cặp mắt xanh biếc dậy sóng của anh, quát lớn - Có phải em đang sử dụng chất kích thích đó không?!

-Không có!

Virgo la lên, lồng ngực cô phập phồng còn chân tay chẳng thể giữ yên trên mặt đất, Libra lắc đầu không tin nổi vào mắt mình, anh đứng dậy rời khỏi người Virgo. Lúc nhìn quanh nhà để nhớ ra điều bất thường gì đó, anh liền tiến tới chiếc túi xách với một đống đồ đạc ngổn ngang trên bàn của Virgo, lục lọi mọi thứ có ở trên đó, phát hiện ra một cái bịch con đựng những viên tròn tròn nho nhỏ hệt như cái bịch mà trước đây anh đã nhìn thấy cô cố giữ nó ở trên xe. Libra cau mày ngồi xổm xuống dưới đất, đổ hết mấy viên thuốc đủ màu sắc ấy ra, lấy một viên đưa lên lưỡi liếm thử.

Choáng váng, ong đầu. Đúng là cái cảm giác chết tiệt này! Anh nhăn mày nhả ngay viên thuốc xuống đất.

-Đứng dậy.

Libra xoay người lại, bất ngờ ra lệnh cho Virgo vẫn đang nằm ườn trên nền đất.

-Gì? Để làm gì?

-Vào nhà vệ sinh và nôn nó ra. - Libra đáp ngắn gọn.

-Khôngggg!

Virgo hét lớn, mồ hôi chảy xuống rũ rượi trên trán khi trông thấy Libra bỗng dưng khom người tiến lại chỗ cô để bắt lấy cánh tay đang giãy giụa của cô. Virgo co chân lên, mép váy được vén cao để lộ khe đùi trắng nõn không tì vết và bờ mông cong gợi cảm chết người khiến anh ta nhất thời bị xao nhãng. Virgo lợi dụng thời cơ đó đạp liên tục vào người Libra để chống đối, lần nào đó vô tình đạp trúng vào hạ bộ khiến anh ta phải buông cánh tay cô ra, một chân khuỵu xuống đất, nhăn mặt nhíu mày vẻ đau đớn cực kỳ ngước lên nhìn cô. Virgo được nước la to:

-Không được đâu!

Libra bực mình tóm lấy hai cổ chân của Virgo, đè nén nỗi đau nơi đó xuống để lôi xồng xộc cô vào nhà vệ sinh.

-Thả tôi ra!

Libra xốc người Virgo đứng dậy, đặt cô quỳ một chân xuống dưới bồn cầu, cánh tay cô tì lên thành bồn ngốc đầu lại nhăn nhó nhìn anh ta. Libra thấy vậy liền tiến tới, một tay giơ lên tóm lấy mái tóc màu nâu dài của cô vén lại gọn gàng rồi giữ yên ở trên đỉnh đầu, tay còn lại đặt lên gáy Virgo dùng sức đè cô xuống dưới bồn cầu.

-Nôn nó ra...lẹ lên!

-Tôi không muốn, Libra! - Virgo thở hổn hển nhìn xuống dưới bồn cầu, mắt đối diện mặt nước, rất gần, cảm tưởng như anh ta muốn nhúng luôn cả người cô xuống nước luôn vậy - Anh là gì của tôi mà có quyền chứ?

-Không là gì cả... - Giọng nói của anh ta đanh lại - Nhưng đây là nhà của tôi, tôi muốn làm gì thì mặc tôi.

-Khốn nạn! Anh là người đã mang tôi đến đây!

Virgo vừa thở hồng hộc vừa lớn tiếng mắng chửi bằng giọng nghẹt mũi. Libra trừng mắt nhìn cô, hai hàm răng nghiến chặt đến lồi cả xương gò má trên gương mặt đỏ ửng. Trái tim của anh quặn thắt như muốn vắt kiệt những giọt máu cuối cùng, nỗi đau mà nó tạo ra còn dày vò tâm trí anh hơn cả nỗi đau ở nơi mà Virgo vô tình đạp vào ban nãy. Libra nuốt nước bọt xuống cổ họng, chất giọng đanh thép vẫn không thay đổi:

-Còn cô thì sao? Chơi thuốc lắc trong nhà tôi à?!

Virgo đơ người ra một chỗ, tiếng nấc dài trong cổ họng lại được dịp thoát ra.

-Nếu không nôn ra được thì phải tới bệnh viện để rửa ruột.

-Không! - Virgo giãy giụa - Tuyệt đối không được đến bệnh viện!

Trông thấy Virgo vừa khóc vừa la, nước mắt nước mũi đầm đìa, Libra có dịu giọng lại đôi chút, nhưng thái độ cứng rắn của anh ta vẫn không một chút thay đổi:

-Thế thì một là nôn ra, hai là dùng thuốc xổ.

-Thuốc xổ? - Virgo lắc đầu nguầy nguậy, giọng nói nghẹn ngào - Sao anh lại có thể đối xử với tôi như vậy chứ?!

-Không nói nhiều, Virgo, nôn cái viên thuốc chết tiệt đó ra!

Libra vẫn túm gọn lấy mái tóc của Virgo và giữ trên đỉnh đầu của cô, bàn tay kia vẫn đè cổ cô xuống dưới bồn cầu, bắt cô nôn ra cho bằng được viên thuốc đã nuốt mới thôi.

Virgo ngoan cố được một lúc, đến khi mệt mỏi rã rời không thể chịu đựng được nữa, cô mới đặt tay lên đỡ lấy cổ. Dòng chất lỏng nóng bỏng sôi sùng sục trong dạ dày như được lực đẩy nào đó tác động chuẩn bị trào ngược lên đến cổ họng, Virgo gục đầu xuống, nôn thốc ra một bãi nhầy nhụa vào bồn cầu, đầu óc choáng váng như bị va đập mạnh, cơ thể mềm yếu run lên dữ dội, Libra ở đằng sau phải đỡ lấy Virgo, một tay vỗ vào lưng cô để tránh bị sặc. Virgo thở hổn hển, đầu ong như búa bổ, cô nhổ hết nước bọt trong cổ họng ra rồi mới mở mắt nhìn vào bãi 'thành phẩm' nhầy nhụa của mình. Màu xanh, đục ngầu. Dạo này cô ăn khá nhiều rau và cá thì phải. Ở chính giữa bãi nôn, viên thuốc màu đỏ tươi mà cô vừa uống cũng đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước.

Sau trận nôn mửa đã đời, Virgo tựa người vào thành bồn dồn hết sức lực đứng dậy, ngặt nỗi chân tay của cô bủn rủn và yếu đuối đến nỗi trượt chân suýt ngã đập đầu xuống thành bồn, may thay Libra đã đỡ được cô từ phía sau và dìu cô đứng thẳng dậy, bàn tay của anh ta nắm lấy mái tóc sạch sẽ thơm tho của cô lúc này mới buông ra để cho nó xõa xuống. Virgo đưa tay chùi bọt mép, nuốt nước bọt xuống dưới cổ họng chua ngoét, quắc mắt lên nhìn Libra không ngần ngại tiến tới bãi nhầy của mình trong bồn cầu. Sau khi chắc chắn viên thuốc đã được nôn ra, anh ta mới ấn nút xả nước xuống.

Virgo lập tức cứng đơ ra một chỗ, trong lòng dâng lên câu hỏi: "Libra, anh không cảm thấy gớm ghiếc và hôi thối trước bãi nhầy nhụa của tôi ư?!" Trớ trêu thay, cô còn cảm thấy kinh tởm bởi bãi nôn của chính mình chỉ muốn nôn thêm lần hai nếu nhìn vào bồn cầu lần nữa, thế mà anh ta lại trưng ra biểu cảm như thể đã quá quen thuộc với điều đó.

Anh ta, đã cự tuyệt giao cấu với cô khi biết cô đang phê pha và tự nguyện dâng hiến. Cũng phải thôi, một người khỏe mạnh bình thường thì sẽ chẳng đời nào chấp nhận làm chuyện đó với một con nghiện cả. Trái tim trong lồng ngực Virgo như hẫng đi một nhịp khi nghĩ đến điều đó. Rốt cuộc thì cô muốn anh ta hơn, hay là molly trong cô muốn anh ta hơn cơ chứ? Virgo dụi mắt, lắc đầu nguầy nguậy để tỉnh táo đầu óc. Cô chẳng khác gì tên khốn Victor cả. Tự mình hủy hoại cuộc đời của mình bằng ma túy một lần nữa ư?

Libra đứng yên tại chỗ nhìn Virgo đi tới bên cái kệ gỗ, nhón chân với lấy chai nước súc miệng từ trên cao xuống. Sau khi kiểm tra kỹ càng hạn sử dụng in trên bao bìa mới quyết định mở nắp ra và kê lên miệng đổ vào trong một ngụm, cô đậy nắp, súc qua súc lại nhiều lần rồi nhổ xuống bồn rửa mặt, sau đó súc lại thêm một lần nữa bằng nước sạch và rửa trôi nước mắt nước mũi.

-Đã đỡ hơn chưa?

Libra lên tiếng khi thấy Virgo tiến lại chỗ mình, không nói không rằng giơ tay lên tát một cái 'chát' vào má trái của anh ta điếng đến nỗi hằn lên rõ rệt năm vệt ngón tay hồng nhạt.

"Quá đáng thật đấy...nhưng biết sao được, anh ta đã làm mọi cách để có được sự cảm thông từ cô, để giúp cô nhả viên thuốc độc hại ấy ra, để cô cho anh ta thêm một cơ hội nữa. Nhưng cuối cùng, những gì anh ta nhận được vẫn là sự ghẻ lạnh từ cô..."

Libra nhíu mày, cả người cứng đơ, không buồn quay mặt lại đối diện với Virgo nữa. Thì bỗng nhiên, vài giây ngắn ngủi sau, anh ta nhận thấy hai bàn tay mát lạnh của cô đang áp lên gương mặt, đầy nâng niu khi cô xoay mặt anh hướng về phía mình, Virgo nhón chân lên ép Libra dán chặt vào bức tường đằng sau, tiến tới đặt lên môi anh một nụ hôn bất ngờ. Lưỡi cô cạy hàm răng của anh cứ thế luồn sâu vào hơn một chút, đê mê tận hưởng lại mùi vị của cả anh và cô cùng nhau hòa quyện trộn lẫn. Lần này, Libra hợp tác với cô hơn hẳn, vòng tay ôm lấy eo của cô và đáp lại nụ hôn một cách mãnh liệt hơn. Mùi nước súc miệng bạc hà thanh mát trong cô làm át đi cái sự choáng váng đầu óc mà ma túy mang lại cho anh lúc nãy. Libra vòng tay bế cô ra khỏi nhà vệ sinh, để cho những ký ức về bãi nôn các thứ tiêu tan đi trong tâm trí của cả hai, chỉ còn đọng lại duy nhất cảm xúc dâng trào về sự ngọt ngào và trong lành mà môi lưỡi của cô đem lại.

Trở lại phòng khách, Libra đặt Virgo nằm xuống ghế sofa dài, day dưa môi lưỡi với cô một lúc rồi mới chịu buông cô ra.

-Để lần sau đi, nhé?! Bây giờ em đang bị say thuốc. Vả lại, anh còn nhiều chuyện muốn hỏi em...

Anh chỉnh lại váy áo xộc xệch cho cô rồi mới trở người ngồi ở hàng ghế bên cạnh.

-Anh muốn hỏi chuyện gì?

Biết rằng Libra sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này, Virgo ngồi dậy, cài lại hàng cúc áo lỏng lẻo bị rơi ra trước ngực, ngước mặt lên nhìn anh.

-Cái bịch ma túy đó em lấy đâu ra?

Virgo thở dài, lắc đầu đáp:

-Em không biết. Có thể là của Victor. Trước đây em và hắn đã từng nghiện ma túy, phải đi điều trị cai nghiện. Có thể hắn đã lén để ở đó. Em không biết mục đích của hắn là gì.

-Thật vậy ư? - Libra cau mày.

-Em không muốn nhắc đến chuyện đó nữa. - Virgo quay mặt đi chỗ khác.

-Được rồi. Nếu vậy tại sao em lại không vứt đi?

-Không biết. - Virgo nhún vai - Em không biết vứt chỗ nào để không bị phát hiện cả...

-Không phải là em không biết chỗ vứt. - Libra tiến lại gần Virgo phả hơi ấm lên da mặt cô, tốc độ của giọng nói trở nên chậm dần - Mà là em không nỡ vứt đi, có phải không?

-Em thề...đây chỉ là lần thứ hai của em. Đừng nói cho ai biết điều này. Xin anh đấy...

Virgo lại tiếp tục nói, giọng khẩn khoản:

-Em không muốn vào lại trại cai nghiện. Nơi đó khủng khiếp lắm! Em hứa sẽ không đụng đến nó nữa. Chỉ cần anh...làm ơn đừng nói với ai...

-Phải tin em như thế nào đây? - Libra đan những đầu ngón tay vào nhau, lên tiếng.

-Lúc nãy, chỉ là em rối trí nên mới nghĩ quẩn thôi. - Virgo ấp úng - Nếu không phải vì chuyện đó, em đã không...

-Vir, anh không bắt em phải lựa chọn.

Virgo yên lặng nhìn Libra, cô cụp mắt xuống dưới sàn nhà, đôi chân trần co quắp lại với nhau đặt yên trên ghế đệm sofa.

-Em đã từng là một con nghiện, em đã từng xấu hổ về chuyện này, em đã cố gắng rất nhiều. Vậy mà chỉ trong một giây thiếu chính chắn, em lại tái phạm lần nữa. Libra, chắc anh thất vọng về em lắm phải không?

Libra không đáp lại ngay, anh vẫn giữ yên tư thế

You are reading the story above: TeenFic.Net