Chapter 62: Daddy issues

Background color
Font
Font size
Line height

Leo bị đánh thức bởi tiếng lạch cạch của kim loại vang lên bên tai. Cô cựa mình, nhắm tịt mắt vùi mặt vào chiếc chăn ấm quấn quanh người thêm hai, ba phút nữa rồi mới chịu mở mắt ngồi dậy.

-Đánh thức em dậy rồi à?

-Uh huh...

Leo ngáp ngắn ngáp dài, quay đầu nhìn về phía cánh cửa thì đã thấy Pisces vận y phục chỉnh tề của ngày hôm qua, bước chân đều đặn đến bên chiếc giường của cô rồi ngồi xuống.

-Anh vừa mới đi tới hiệu thuốc ở gần đây. Họ bảo là phải có mặt em cùng đi thì mới kê đơn thuốc. Họ cần thêm thông tin về nhiều thứ. Vậy nên anh nghĩ là lát nữa chúng ta sẽ cùng nhau đến đó.

Leo không đáp lại, cô trượt xuống giường và cẩn thận đứng dậy. Các thớ cơ lập tức co rút cứng ngắt đầy kháng cự, nỗi đau châm chích từ bên dưới nhanh chóng truyền đến. Khẽ nhăn mặt một cái, cô ôm chiếc chăn quấn quanh người bước tới tủ quần áo.

Nhận thấy được từng biểu hiện của Leo, Pisces bước tới có ý đỡ cô, thế nhưng Leo đã đứng trước cửa tủ quần áo nên anh chỉ còn biết đứng yên ở đó, giữ một khoảng cách ngắn an toàn để phòng việc cô cần đến sự giúp đỡ từ anh.

-Em không sao chứ? Hôm qua anh làm em mạnh lắm à?

-Hmm...

Leo không trả lời, chỉ khẽ thở dài, mở cửa tủ ra vớ đại chiếc quần lót bé xíu và thứ gì đó từ trong tủ. Cô đè nén nỗi đau, quay lưng lại đối diện với anh, co một chân lên nhanh chóng mặc quần lót vào trước rồi mới thả chiếc chăn quấn quanh người ra để nó rơi chạm đất. Động tác của Leo có phần chập choạng như thể cô nàng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo khỏi cơn ngái ngủ. Cầm chiếc váy màu kem trên tay, cô xỏ hai chân vào trước rồi mới kéo nó từ dưới lên, có lẽ cô đã quên mất cái khóa kéo, và thế là phần hông đầy đặn kia đã ngăn cản cô tiếp tục làm việc đó. Leo không dùng sức để kéo cái váy tội nghiệp ấy nữa, bèn giận giữ ghì chặt nó xuống kẹt cứng ở phần hông đến mức loạng choạng xém vấp ngã.

Pisces không khỏi ngăn mình bật cười trước hành động gợi cảm song lại rất ngây ngô kia, đôi bàn tay đưa ra giữ chặt ở hai quai váy kéo mạnh xuống giúp cô tuột thứ đồ chật ních này rời khỏi phần hông đầy đặn quyến rũ. Leo giật thót mình tỉnh cả ngủ trước hành động bất ngờ không được báo trước từ Pisces, nhưng rồi cũng lấy lại được bình tĩnh tự tròng lại cái váy qua đầu kéo sụp xuống.

-Lần sau đừng quên cái khóa kéo...

Pisces mỉm cười nhắc nhở, nhìn Leo hất mái tóc dài ra đằng sau lưng rồi xoay người về hướng anh, cặp nhũ hoa bé xíu của cô nổi bần bật trên nền chất lụa satin mỏng tang ép sát vào da thịt như một điểm nhấn mê hoặc lòng người.

Có vẻ như đây là lần đầu tiên Pisces nhìn thấy cô ăn vận xuề xòa như vậy, mái tóc xoăn hơi rối chưa được chải vào nếp, gò má hồng lựng nổi lên nền nước da trắng không tì vết, mí mắt khép hờ như thể vẫn chưa dứt khỏi cơn buồn ngủ.

-Tối hôm qua hình như anh không lên giường của em thì phải. Anh không ngủ được sao?

Leo ngước mặt lên nhìn Pisces. Đêm hôm qua cô đã ngủ khá say, vậy mà vẫn đủ để nhận thức rằng trên giường chỉ có một mình cô lăn qua lăn lại trong suốt khoảng thời gian đó. Thỉnh thoảng vào giữa khuya, Leo lại nghe thấy tiếng thở dốc mạnh mẽ, tiếng xì xào bên dưới mặt đất, tiếng nước chảy róc rách trong nhà vệ sinh. Có Chúa mới biết Pisces đã làm gì trong lúc cô đang ngủ! Đó không phải là tự sướng, cô đoán là vậy. Ấy thế mà Leo đã quá mệt để nhấc người lên đứng dậy đi kiểm tra. Cô đã dặn lòng mình nằm yên trên giường và ngủ thiếp đến sáng.

-À ừ, đúng là anh không ngủ được.

Leo không định tra hỏi thêm nữa, cô tiến tới mép giường và nằm sấp người xuống để lộ một khúc chân thon nõn nà ra ngoài thành giường, gương mặt xinh đẹp vượt mọi định nghĩa kia vẫn một mực hướng về phía anh.

-Tới đây đi...

Một khoảng đệm xung quanh lún xuống, cánh tay của Pisces vòng qua eo Leo nhấc cô nằm vào chính giữa tấm đệm. Khỉ thật! Leo quả là một thứ cám dỗ biết đi. Cô ấy quá hấp dẫn, quá gợi tình để khiến cho một gã đàn ông trưởng thành có thể kiềm nén và chối từ mọi mặt cảm xúc.

-Lần đầu của anh...cô ấy giờ sao rồi?

Pisces nghe thấy câu hỏi của Leo liền thả tay ra khỏi người cô, anh ngồi dậy, quay mặt nhìn đi hướng khác, rồi quay đầu lại lần tới đôi con ngươi trong suốt của cô.

-Cô ấy đã mất rồi, hơn một năm về trước... - Đối diện với ánh mắt tò mò của Leo, ánh nhìn của anh trở nên buồn bã - Là tự tử.

Thảo nào Pisces lại phản ứng dữ dội trước câu nói bâng quơ của cô ngày hôm qua như thế.

-Em xin lỗi... - Leo ngồi dậy, chơm chớp mắt nhìn Pisces - Em đã không biết điều đó.

Pisces thở hắt ra, vò mạnh mái tóc ngắn rối, giương đôi mắt lam sẫm lên nhìn cô, anh lên tiếng với chất giọng nghiêm nghị:

-Chỉ cần em...đừng bao giờ nghĩ tới điều đó nữa.

"Take you like a drug
I taste you on my tongue"


Leo gật đầu, cô vòng tay ra trước ngực của Pisces ôm anh lại, cằm tựa lên bờ vai của anh, xoay đầu sang tìm kiếm hơi thở mạnh mẽ bức người của anh.

Đó đáng lẽ sẽ là một nụ hôn sâu nếu như Pisces không ấn cô nằm xuống giường, đầu tựa lên cái gối. Vẻ đẹp hoàn mĩ của Leo lọt vào trong tầm ngắm của anh, cặp nhũ hoa dựng đứng lên như xuyên thủng tầm mắt. Pisces đã lờ đi sự thúc ép của vật đàn ông đang ấn lên khóa quần bên dưới, cúi đầu hôn lên từng tấc da thịt trắng muốt mượt mà của cô mà ngày hôm qua, bên dưới làn nước đầy bọt xà phòng, anh vẫn chưa có cơ hội thưởng thức.

Da dẻ Leo ửng hồng trước những lần mà đôi môi của Pisces đi qua. Bàn tay anh vuốt dọc bờ má của Leo, giờ khắc này chẳng còn ngạc nhiên trước cái cách mà cô cong người hưởng thụ sự kích thích ngọt ngào ấy nữa. Những đầu ngón tay thon dài bắt lấy bàn tay to lớn của Pisces, khiêu khích chúng bằng cách ấn xuống một bên đỉnh cương cứng để cho anh tự do xoa nắn, hoặc làm bất kỳ điều gì để cô có thể thoát ra khỏi sự đau nhức râm ran đến từ nơi đó. Chúa ơi! Anh lại đem đến cho cô cảm giác tươi mới, như thể đây chính là lần đầu của cô.

Một bên bầu ngực của Leo được Pisces xoa nắn thành thạo dưới lớp vải mỏng tang, chất lụa satin đong đầy trong lòng bàn tay tạo nên một cảm giác căng tròn của một bầu ngực gợi cảm. Pisces dùng răng cắn lên dây áo bên còn lại của Leo và kéo nó xuống bờ vai trần mảnh khảnh của cô, những sợi tóc anh cọ nhồn nhột lên thềm ngực lấp ló bên dưới làm cho cô nàng khẽ bật cười thích thú, thế nhưng khoảnh khắc đó chẳng kéo dài được bao lâu cho đến khi Pisces mở miệng ra chiếm lấy bên nhũ hoa còn lại, mút mát mạnh hơn, khiến cho nó sưng cứng và nóng rẫy. Leo rên rỉ trong khuôn miệng, hai tay ôm lấy nửa thân trên của Pisces còn đôi chân thon dài đưa lên kẹp chặt lấy phần thắt lưng của anh. Lạy Chúa! Anh có định tiếp tục việc này chứ? Leo không chắc mình có thể chịu đựng được nữa hay không, chỉ là cô đã không còn khả năng để phản kháng nữa rồi.

-Leo! Leo ơi!

Tiếng gọi từ bên dưới vang lên qua đường cửa sổ, là giọng của dì Anne mỗi lần thông báo cho cô những điều quan trọng. Leo khẽ khàng đẩy ngực Pisces ra, toang đứng dậy tiến về phía cửa sổ.

-Cháu đây! - Vừa kéo lại quai áo lên vai, cô vừa la xuống thất thanh - Có chuyện gì không dì?

-Bố cháu vừa mới tới. Ông ấy đang lên phòng cháu đấy!

"Chết tiệt!"

Leo vội vã quay đầu lại, gương mặt xinh đẹp kia bỗng dưng ép sát vào lồng ngực ấm áp của Pisces. Anh ôm cô chặt cứng trong vòng tay, Leo đã chẳng thể làm được gì ngoài việc hít ngửi và thu vào trong khứu giác mùi hương nam tính mạnh mẽ của anh.

-Đừng lo, Leo, chúng ta sẽ giải thích cho ông ấy hiểu...

-Không! Pisces, ông ấy sẽ không hiểu đâu. - Leo đẩy lồng ngực của Pisces ra một cách dứt khoát - Bây giờ chưa phải là lúc!

-Ông ấy sẽ giết anh nếu còn thấy anh ở đây đấy! - Cô thêm vào - Nghe em, hãy mau trốn đi, Pisces!

-Leo?!

Nghe thấy tiếng gọi vọng đến bên ngoài căn phòng, Leo liền mở cửa tủ quần áo khổng lồ của mình ra, bối rối đẩy thật mạnh Pisces lui vào bên trong rồi đóng kín cửa tủ lại, không cho anh lấy một cơ hội để phản kháng. Đoạn, cô tiến sát tới nhìn vào cánh cửa tủ. Ánh sáng bên ngoài căn phòng chiếu thẳng vào khe hở nhỏ xíu của tủ quần áo làm nổi bật lên một nửa tròng mắt lục sẫm của anh chàng đứng đằng sau cánh cửa, Leo nhỏ tiếng lại, chất giọng run run lạ thường:

-Ở trong đây một lát nhé, Pisces, đừng bước chân ra ngoài...

Ngài Norwood dứt khoát đi vào căn phòng của Leo không lâu sau đó. Ngài lượn là quanh quẩn vài vòng để kiểm tra rồi mới chỉnh lại y phục cho thẳng thóm, trở bước về chỗ Leo đang đứng.

-Sao bố không về với tình yêu của bố đi? - Leo khoanh hai tay trước ngực, chau mày lại, giọng nói trở nên đanh thép - Đừng quan tâm đến con như thế. Con không cần!

-Thằng nhóc ấy đâu rồi? - Ngài Norwood phất vạt áo vest ra đằng sau khi chống hai tay lên hông, gặng hỏi.

-Không có ở đây... - Leo quay mặt đi chỗ khác, đôi mắt lơ đãng nhìn xung quanh.

-Vậy còn chiếc xe của ai ở dưới kia chứ? Con đừng chối cãi. Hôm qua, hai đứa đã làm gì rồi?!

-Bố cũng biết mà, không cần con phải nhắc lại chứ? - Hai cánh tay vẫn khoanh lại ngay ngắn trước ngực, Leo bước thêm một bước nữa tiến tới gần ngài Norwood, để cho đôi mắt sắc lạnh cùng nụ cười mỉa mai lọt vào tầm ngắm của ngài, cô tiếp tục câu nói với chất giọng bình thản - Anh ấy và con đã quan hệ với nhau...

-Gì cơ? Con vừa mới nói cái gì?!

Ngài Norwood nghiến chặt hai hàm răng, gằn giọng xuống đối diện với mạch cảm xúc trầm ổn của cô con gái.

-Có gì lạ lắm sao? Bố quá quen với chuyện đó mà? Lúc con 6 tuổi, bố đã lôi một người phụ nữ về nhà và quan hệ với cô ta ngay trong nhà bếp, khi mẹ đi vắng. Bố nghĩ con không biết ư? Ngay cả tiếng rên rỉ của cô ta, tiếng da thịt va vào nhau con cũng nghe thấy... - Những đoạn ký ức hiện về tràn ngập tâm trí Leo, hơi thở ngắt quãng thành từng đoạn, giọng nói trở nên lạc tông khi cô tiếp tục - Con đã bị ám ảnh tinh thần nặng nề, con đã đấu tranh tư tưởng để giấu mẹ chuyện đó thay vì tố cáo bố. Con không muốn gia đình mình tan vỡ. Và bố lại tiếp tục lặp lại, lần hai, rồi lần ba, cứ thế ngay trước mắt con.

-Bố nghĩ một cô bé ngây thơ trong trắng thì biết gì về hành động đó? Không! Con đã bị đẩy vào thế giới người lớn lúc 6 tuổi rồi... - Leo thở hắt ra ổn định lại tông giọng, nghiến răng ken két đáp lại cái nhìn đay nghiến của bố - Bây giờ con đã 18, và con cũng có quyền làm chuyện đó...với người mà con tin tưởng.

-Leo! Nghe ta nói. Con không biết là ta đã bỏ ra một khoảng tiền lớn đến mức nào chỉ để bịt miệng đám báo chí về chuyện con đã làm ở tiệc cưới của ta đâu! May mắn là ngài White đã không nhớ rõ gương mặt của con lúc đó.

Leo nuốt nước bọt xuống cổ họng khô khốc, trừng mắt đáp lại ngài Norwood:

-Bố đừng có đánh trống lảng với con như thế! Con thà chết chứ sẽ chẳng bao giờ bước chân vào cái nhà đấy đâu!

-Được thôi! - Ngài Norwood nổi giận quát lớn - Con sẽ chẳng được một đồng nào của ta nếu như cứ đi theo thằng nhóc ấy đâu!

-Con không cần! Bố cầm lấy tiền đó mà nuôi cô ả điếm đàng của bố đi! Con sống như thế này đủ rồi! Con chẳng phải là con điếm của ai cả! Nếu có... - Leo thở dốc, cặp mắt rưng rưng suýt rơi lệ khi cô can đảm nói tiếp - Nếu có, con sẽ chỉ là con điếm của riêng anh ấy mà thôi!

Ngài Norwood không thể giữ được bình tĩnh trước cô con gái bướng bỉnh khó dạy bảo này nữa, đưa bàn tay to lớn ra bắt lấy khuôn cằm xinh đẹp của Leo và bóp lại thật chặt khiến cho cô phải ngước lên nhìn thẳng vào tròng mắt nộ khí của ngài.

-Mày...càng ngày càng hư đốn! Cứng đầu hệt như mẹ mày!

-Á! Bố...đau!

Leo la lên, thất thanh, chẳng thể ngăn nổi sự trừng phạt vặn vẹo của ông bố khó tính lên khuôn cằm của mình. Ngài Norwood có vẻ cũng nhận thức được hành động nhẫn tâm của mình đối với cô con gái duy nhất mà ngài yêu quý, bèn nhẹ tay lại nhưng vẫn giữ ở khuôn cằm của cô, nâng lên đối diện với hướng nhìn của ngài.

Cánh cửa tủ đằng sau bỗng dưng được mở toang ra, ngài Norwood nghe thấy tiếng động lớn liền bất giác cau mày nhưng chưa kịp quay đầu lại thì cánh tay đã bị một bàn tay to lớn khác đặt lên, dùng lực mạnh mẽ bóp lại thật chặt, không hề khoan nhượng khiến cho ngài phải rời khỏi khuôn cằm tội nghiệp hằn vết đỏ ửng của cô con gái, cánh tay sau đó lại bị kéo về hướng khác.

-Loại cha nào lại đối xử với con gái mình như vậy?!

Pisces túm lấy cổ áo của ngài Norwood, đẩy thật mạnh ngài áp lưng vào bức tường đằng sau, trợn mắt lên đầy vẻ đe dọa.

-Vẫn còn ở đây cơ à?! Đừng có lên tiếng dạy đời tao!

-Tàn nhẫn, rỗng tuếch, máu lạnh...chẳng bao giờ là đủ để miêu tả lũ giàu có các người...

Pisces khống chế ngài Norwood bằng cách siết chặt cổ áo của ngài một cách vặn vẹo, chiều cao áp đảo của anh chẳng khác nào biến ngài ta trở thành một lão già tội nghiệp đang bị trai trẻ bắt nạt. Ai mà biết được có ngày sự tự tôn và lòng kiêu hãnh ngất trời của ngài tỷ phú khét tiếng lại bị một gã trai trẻ không tên tuổi kia chà đạp như vậy chứ?

-Pisces, thế đủ rồi, dừng lại đi... - Leo ôm lấy cánh tay của Pisces nới lỏng cổ áo cho ngài Norwood, cô nài nỉ nhìn anh - Ông ấy sẽ kiện anh đấy. Anh nên về ngay đi...

Pisces nghiến răng ken két khi nghe thấy lời Leo nói, sau đó anh lấy lại sự bình tĩnh từ từ buông thõng cổ áo của ngài Norwood ra thả ngài đứng xuống, để cho ngài ta tự xốc lại tinh thần sau vụ đe dọa ban nãy.

Quay đầu về phía Leo, chẳng hiểu sao Pisces lại nắm chặt lấy cánh tay có ý kéo cô rời khỏi phòng. Leo hơi choáng váng đầu óc sau sự việc đó nhưng vẫn dồn sức chạy theo anh, bước thật nhanh xuống cầu thang. Đoạn, Pisces chợt dừng chân lại ngay ở bậc thang cuối cùng, quay đầu đối diện với gương mặt trẻ trung xinh đẹp của Leo, gắng gượng nở một nụ cười và vuốt ve lên vầng trán cô.

-Em không phải là con điếm của ai cả. Nhớ chưa Leo? Bây giờ thì vào trong xe, anh dẫn em đi mua thuốc.

"If you were my little girl
I'd do whatever I could do
I'd run away and hide with you"
<

Daddy Issues - TNBH>

oOo

Virgo mất bố từ năm 10 tuổi, mẹ cô đã bước thêm một bước nữa vào năm cô 15 tuổi. Bố dượng của cô là một người đàn ông đã ngoài 40, là cảnh sát trưởng của một vùng rộng lớn. Ông đã sống độc thân từng ấy năm cho đến khi gặp mẹ con cô và quyết định lấy bà làm vợ cũng như nuôi nấng cô đến tận bây giờ. Virgo chưa bao giờ coi ông là bố dượng, chính ông cũng đã đề nghị cô gọi ông là bố, bảo với cô rằng như vậy sẽ mang lại cảm giác hòa hợp và thân thuộc với nhau hơn trong một gia đình.

-Tình hình học tập của con thế nào rồi?

-Vẫn ổn ạ.

Virgo ngước mặt lên nhìn ông khi cả hai cùng nhau ăn sáng trong phòng bếp. Sáng nay chỉ có hai bố con cô ở nhà, mẹ cô đã đi làm từ sớm và thường về nhà vào lúc tối muộn, Virgo chăm chú nhìn vào đĩa thức ăn của mình, lấy nĩa xoắn sợi mì ống thành một cuộn tròn nhúng vào sốt, chốc chốc lại ngước lên bắt gặp ánh mắt cùng nụ cười mỉm quen thuộc mà bố dượng dành cho mình.

Ông Phillip là người đã giúp cô vượt qua thời điểm khó khăn nhất cuộc đời. Virgo rất biết ơn ông vì điều đó. Tình cảm giữa ông và cô ngày càng lớn dần theo năm tháng, Virgo không biết nên gọi nó là gì, đó liệu có phải là tình cảm cha con không? Chỉ biết rằng ở bên cạnh ông, cô cảm thấy an toàn và ấm áp hơn cả. Ông cũng yêu quý cô và chăm lo cho cuộc sống của mẹ con cô. Ông không hề có những cử chỉ vượt quá mối quan hệ cha con thông thường, chỉ có điều...

Ông không thích cô làm quen với một chàng trai nào cả. Đó gần như là cấm đoán. Ông bảo rằng cô còn quá trẻ để bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc, nên hãy cứ chăm lo cho việc học trước rồi hẵng tính sau. Vì thế nên những mối quan hệ bên ngoài của cô thường được giấu kín. Virgo chưa bao giờ muốn làm ông phật lòng, hai luồng cảm xúc của cô dành cho ông luôn là sự đan xen giữa nể trọng lẫn sợ sệt. Ấy vậy mà chẳng biết tự khi nào Virgo lại yêu thích nét cương nghị thường trực trên gương mặt đứng tuổi của ông, sự phong độ đĩnh đạc trong từng cử chỉ và độ dí dỏm lôi cuốn trong những câu chuyện ông hay kể.

"Không được! Tuyệt đối là không! Thật bệnh hoạn khi có những suy nghĩ như thế! Đó chỉ là sự ngưỡng mộ thông thường...đó chỉ là sự ngưỡng mộ thông thường..." - Virgo thầm nhủ trong lòng khi cô nhìn vào những nếp nhăn trên trán ông.

-Sao con không ăn đi? Thức ăn nguội lạnh hết rồi kìa...

Nguội lạnh...

Nguội lạnh...

Phải rồi, mối quan hệ giữa cô và Libra đang dần nguội lạnh. Tại sao lại như vậy chứ? Chính cô là người đã từng theo đuổi anh cơ mà? Virgo thở dài buông nĩa xuống, nhận ra rằng mình chẳng thể nuốt trôi thứ gì được nữa.

-Con đi học đây ạ.

"Where did my daddy go?
I'm not entirely here
Half of me has disappeared"

Ông Phillip dập tắt điếu thuốc trên tay, tằng hắng một tiếng khi nhận thấy Virgo đẩy ghế đứng dậy, cô hiểu ý, bèn bước tới đứng bên cạnh ông, khom người xuống và...một cách miễn cưỡng, đặt một nụ hôn như gió thoảng qua trên gò má của ông, thực hiện thủ tục vào mỗi bữa sáng của cô dành cho bố mẹ mình, từ nhỏ đến lớn. Ông Phillip gật đầu, một tay vòng qua vỗ nhẹ vào lưng cô, mỉm cười thúc giục:

-Được rồi, tới trường đi con gái. Chiều nay bố đến đón con nhé...

oOo

Capricorn bước vội xuống bậc cầu thang và ngồi vào bàn ăn. Đối diện cô là con bé Lucy đang ăn ngon lành. Bố cô, ông Miller ngồi ở phía bên phải cũng đang nhâm nhi tách cà phê buổi sáng. Capricorn quay đầu nhìn xung quanh nhà một lát rồi mới đổ bịch ngũ cốc vào trong tô, xong xuôi, ngước đầu lên hỏi bố:

-Gã quái xế của con đâu rồi hở bố?

Ông Miller đặt tách cà phê xuống bàn, cau mày nhìn cô. Capricorn vội giải thích lại:

-Ý con là Libra...sáng nay không thấy anh ta bước ra cùng một lúc với con.

Ông Miller tằng hắng một tiếng, quay sang nhìn Lucy rồi mới đáp lại Capricorn:

-Có lẽ là đi thăm bố ruột của cậu ấy rồi.

-Bố ruột? - Capricorn thả bịch ngũ cốc xuống bàn, đổ thêm sữa vào, ngẩng đầu lên nhìn bố - Bố ruột của anh ta đang ở đâu ạ?

-Trong tù.

Capricorn đang đổ sữa vào trong tô ngũ cốc thì bỗng chốc sững người, há hốc mồm khi nghe thấy lời bố cô vừa nói.

"Trông anh ta như vậy mà có bố đi tù ư? Thảo nào bình thường anh ta lại ít khi mở miệng đến thế..."

-Thật vậy ư bố? Vì tội gì?

-Nhiều cáo buộc. Nhiều tội trạng. - Đáp lại ngắn gọn cô con gái lớn xong, ông Miller bỗng dưng chỉ tay nhìn xuống bàn - Cẩn thận làm tràn sữa ra rồi kìa!

-Chết thật!

Capricorn lầm bầm, rút khăn giấy lau đi vệt sữa bị đổ ra trên bàn, xong xuôi, cô bỏ thìa vào trộn đều lên rồi xúc một muỗng ăn ngon lành, tuy vậy trong lòng vẫn canh cánh câu chuyện ban nãy về người bố tù tội của Libra.

-Bạn trai của con sao rồi?

Ông Miller đổi chủ đề, lại nâng tách cà phê lên nhấp một ngụm.

-Vẫn bình thường ạ...

-Cậu ta tên là gì nhỉ? Cái tên thật khó nhớ... - Ông Miller vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào cô con gái lớn không hề chớp mắt - Sagittarius phải không nhỉ?

Tiếng ho sặc sụa của cô bé đang ngồi yên ở phía đối diện làm gián đoạn cuộc trò chuyện của cả hai, Capricorn lúc này mới ngẩng mặt lên, đôi mắt sắc bén liền di chuyển về phía Lucy.

-Nhóc biết người đó à?

Lucy lắc đầu nguầy nguậy, tiếp tục ăn bữa sáng.

-Cậu ấy được nhận nuôi đúng không nhỉ? Gia đình nhận nuôi cậu ta thế nào, con có biết gì không?

-Không nhiều lắm. - Đến lượt Capricorn lắc đầu - Con chỉ biết họ có mối quan hệ với gia đình hoàng gia.

-Hoàng gia? Khoan đã, họ của cậu ta là gì nhỉ?

Tách cà phê nghi ngút khói đổ vài giọt ra trên tay của ông Miller khi ông đặt mạnh nó xuống bàn, Capricorn cũng lường trước được thái độ thay đổi đột ngột của bố, nhưng tất cả những gì cô làm chỉ là đáp lại thật ngắn gọn:

-Stones...Sagittarius Stones.

-Chà! Bố có biết về gia đình nhà này đấy. Họ sở hữu rất nhiều trường đua ngựa và những khu cá cược hợp pháp phía Bắc nước Anh. Thêm nữa là họ có mối

You are reading the story above: TeenFic.Net