Chapter 50: Say her name

Background color
Font
Font size
Line height

Leo bước ra khỏi buồng vệ sinh dành cho nữ với lớp trang điểm đậm hơn thường ngày để che giấu đôi mắt đỏ hoe sưng húp, mái tóc vàng ướt đẫm nước ở phần ngọn của cô vô tình gây ra sự chú ý cho một vài người ngồi ở gần đó. Nhưng Leo chẳng còn cách nào khác, cô không thể tiếp tục cứu vãn tình hình bằng cách sấy khô đầu tóc bằng máy sấy tay đặt ngay cạnh bồn rửa tay được nữa trong khi một đống người đang réo gọi nhà vệ sinh ở đằng kia.

-Em vừa mới gội đầu à?

Christian có vẻ bất ngờ với diện mạo của Leo, ngọn tóc vàng ướt sũng nước như thể chúng vừa mới bị khổ chủ quẳng vào trong bồn tắm mà chưa kịp sấy khô vậy. Thật lòng mà nói thì chẳng ai khôn ngoan đến nỗi gội đầu trong nhà vệ sinh trong lúc đang hẹn hò cả, trừ khi gặp phải vấn đề gì đó nghiêm trọng.

-Không phải. Lúc nãy tôi sơ ý làm đổ một ít cà phê lên tóc nên muốn rửa qua một chút.

-Được rồi. - Christian đặt điện thoại di động xuống bàn - Em khiến tôi phải chờ đến tận 20 phút cơ đấy. Em phải đền bù cho tôi thứ gì mới đủ đây?

-Tôi xin lỗi...chầu này coi như tôi sẽ trả được chứ?

Christian bật cười ngạo nghễ, gã nhích người lên một chút về phía Leo.

-Em quên rồi sao? Đây là quán cafe của nhà tôi mà. Đừng khách sáo như thế...

Leo có hơi rùng mình trước biểu hiện của gã đàn ông này. Christian chắc chắn là gã đàn ông cuối cùng trên Trái Đất mà Leo không hề muốn chọc giận đến, vì thế nên khi nhìn thấy thái độ không ưng thuận của gã, cô đành chọn cách im lặng và nhìn vào tách cappuccino còn nguyên đã nguội lạnh trên bàn.

-Còn...về chuyện đó thì sao?

Dường như Christian vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Leo sau gần hai mươi phút để cô đấu tranh tư tưởng trong nhà vệ sinh. Leo thừa biết rằng chừng nào chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng từ cô thì gã vẫn chưa chịu buông tha cho cô. Chết tiệt! Thế mà cô đã lầm tưởng buổi hẹn ngày hôm nay là bàn về công việc sắp tới của mình.

-Chuyện đó? À...ý tôi là...sẽ thật là tuyệt nếu được vinh dự trở thành bạn gái của anh...tôi thực sự rất cần công việc đó. Nhưng tôi không thể chọn làm bạn gái của anh chỉ vì công việc đó được...tôi không thể làm hai thứ cùng một lúc. Người ta có thể nghĩ rằng vì cặp kè với anh nên tôi mới có được công việc này...như thế thật không công bằng cho những ứng cử viên khác phải không?

Christian nào phải kẻ ngốc khi hắn đã hiểu được hoàn toàn dụng ý của Leo qua câu nói đó. Cô đang tìm cách từ chối hắn, có vẻ như việc đóng vai một kẻ si tình xưa cũ vẫn không thể khiến cho hắn có được sự đồng ý từ cô. Vẫn ánh mắt đó, hắn nhìn Leo, định nói ra điều gì nhưng lại bị tiếng ồn của chiếc loa phát thanh trên kia làm cho gián đoạn.

-Xin chào, ngày hôm nay của các bạn thế nào rồi?

Một trong số những anh chàng phục vụ bước lên bục, cầm micro trên tay, anh ta đã thu hút được đông đảo sự chú ý của những vị khách bên dưới. Tất cả đều dừng cuộc trò chuyện lại để hướng lên bục trình diễn.

-Tôi đã thấy những đôi tình nhân trẻ hẳn là đã có một buổi tối hạnh phúc ở Monét phải không nào?

Tiếng hú của những chàng trai đi cùng với bạn gái vang lên phá vỡ không gian đơn điệu của quán. Anh chàng kia lại hồ hởi tiếp tục:

-Và nhân tiện thì tôi không có ý mỉa mai hay đá xéo đến những vị khách độc thân đâu. Các bạn rất dũng cảm khi đến đây một mình vào giờ này đấy. Hi vọng là tất cả các bạn đã có một buổi tối tuyệt cú mèo ở đây...

Đám đông bên dưới bật cười và đồng thanh vỗ tay. Anh chàng kia như được tiếp thêm động lực, dõng dạc nói to vào chiếc micro:

-Chỉ còn mười phút nữa thì quán cà phê của chúng tôi sẽ đóng cửa. Nếu là khách quen của Monét, các bạn sẽ biết đến chương trình gây quỹ từ thiện vào tối thứ bảy hàng tuần của chúng tôi. Chúng tôi sẽ trình diễn để gây quỹ từ thiện cho những người vô gia cư trên đường phố.

Anh ta chỉ tay về hướng một dãy dài các bức ảnh được treo trên tường để mọi người cùng chiêm ngưỡng, rồi lại quay về với bài phát biểu của mình:

-Chúng tôi dĩ nhiên không phải là những nghệ sĩ trình diễn chuyên nghiệp hay một ban nhạc nổi đình nổi đám như Maroon 5. Tôi chỉ là một tay trống nghiệp dư, thằng bạn cột chèo của tôi, Alex là một tay đệm nhạc, còn giọng hát chính của chúng tôi, Pisces...cậu ta có thể chơi guitar và quan trọng nhất là...

Robbert cuộn tay đấm nhẹ vào lồng ngực của chàng trai nổi bật đứng bên cạnh, tiếp tục bài diễn văn ngẫu hứng của mình:

-...cậu ta vẫn còn độc thân đấy!

Một sự xáo động không hề nhỏ diễn ra giữa cái vị khách bên dưới, những cô gái độc thân trẻ tuổi lại được dịp chỉ trỏ, nháy mắt và nói cười tíu tít khi trông thấy một anh chàng cao ráo, điển trai xuất hiện trên sân khấu.

-Vì vậy, nếu các bạn không phiền, có thể ở lại đây thêm mười phút nữa để tận hưởng buổi tối tuyệt vời này cùng chúng tôi nhé!

Robbert kết thúc bài phát biểu và chỉ tay vào cái thùng gỗ đựng tiền quyên góp ở gần đó, rồi, anh ta chuyền cái micro cho Pisces, trong khi mình thì cắm lại cái dây điện của cây guitar bass vào ổ cắm điện, còn Alex nom đã sẵn sàng khi cầm trên tay cái dùi trống và đệm vài nhịp vào mặt trống để kiểm tra lại âm thanh phát ra và độ đàn hồi. Cuối cùng, họ xếp chồng những cái thùng gỗ lên nhau và ngồi xuống.

-Trước khi bắt đầu, tôi có một điều muốn nói, sẽ nhanh thôi...

Pisces lúc này mới lên tiếng, và ngay lập tức tập trung được sự chú ý bằng giọng nói trầm ấm của mình.

-Tôi muốn gửi những lời này cho một cô gái, cũng có mặt ở đây...

Một vài người 'ồ' lên, ra vẻ ngạc nhiên trước câu nói của chàng thanh niên tóc vàng đẹp trai đang cầm mic kia.

-Tôi biết là nói như vậy thì hơi đường đột, nhưng...thật tệ khi nhìn cô ấy cùng với một người khác.

Anh mỉm cười hạ thấp tông giọng vào micro, ánh mắt xa xăm đắm chìm ở một nơi nào đó, khiến toàn bộ phái nữ trong quán cà phê như muốn gào thét trong lòng.

-Nhưng tôi không còn cách nào khác, ngoài việc bày tỏ cho cô ấy biết cảm xúc thật của mình...

-Tiến lên nào chàng trai! Cướp lấy cô gái của cậu đi!

Một người đàn ông nào đó đứng lên hô hào, đám đông trong phòng bật cười, một vài người hú lên mấy tiếng, đến cả hai anh chàng cộng sự ngồi trên bục sân khấu cũng không giấu khỏi phấn khích.

-Chà! Như thế thì kỳ quặc quá, có thể cô ấy sẽ không muốn bị quấy rầy như vậy. - Pisces bật cười, từ tốn đáp lại - Dù sao cũng cảm ơn lời khuyên chân thành của anh.

-Thôi nào, cứ nói tên cô ấy ra đi. Cậu làm chúng tôi nghi ngờ về đối phương của mình đấy!

-Phải rồi. Vợ sắp cưới của tôi đang mê mẩn nhìn cậu kia kìa, làm ơn nói với tôi là không phải cô ấy đi!

-Đúng đấy, nói tên cô ấy ra đi nào. Là ai thì cô ấy cũng tự biết thôi. Vì chưa chắc chúng tôi đã quen cô ấy...

-Nói tên cô ấy ra đi!

-Gọi tên cô ấy đi nào!...

Đám đông hùa nhau hô hào khiến cho không chỉ Pisces mà cả hai anh chàng cộng sự kia cũng cảm thấy bối rối. Pisces hướng ánh nhìn xuống phía dưới và vô tình chạm phải ánh mắt của Leo, cả hai cùng lặng người ngay tại giây phút đó, trái tim trong lồng ngực đập thình thịch, Leo là người cụp mắt xuống, kéo hai người rời khỏi khoảnh khắc khó xử đó.

Biểu hiện bất thình lình của hai người họ không tránh khỏi lọt vào đôi mắt cú vọ của Christian, như có sự bất an nào đó trong người, gã chạm nhẹ vào bàn tay đang đặt trên bàn của Leo, trừng mắt đáp lại Pisces khi anh vẫn chưa rời khỏi cô gái của gã.

-Em ổn chứ? Mình về nhé?

-Không sao. Tôi ổn. Tôi muốn ở lại đây thêm một chút.

Pisces trông thấy rõ cảnh tượng của hai vị khách bên dưới khi bàn tay của Christian chạm vào bàn tay của Leo như vật sở hữu của gã. Trông Leo có vẻ căng thẳng và khó chịu, đây là lần đầu tiên cô cư xử lạ lùng đến vậy. Có phải cô ấy đã đánh mất sự tự tin vốn có của mình vào lời thú nhận ban nãy của anh rồi không?

Pisces đã không biết thật ra Leo khó chịu là vì bị người khác chạm vào bàn tay mình tùy tiện như vậy nhưng cô vẫn cố tỏ ra nhún nhường để không chọc giận đến gã đàn ông đối diện.

-Tôi rất cảm kích...nhưng hình như cô ấy không muốn tôi nói ra tên của mình. - Pisces nói thêm vào micro - Xin lỗi đã làm mọi người thất vọng!

Một tiếng 'ồ' đồng thanh vang vọng trong nuối tiếc, không chỉ của các cô gái đang theo dõi ở gần đó, cạnh người yêu của mình, mà còn là của những người đàn ông ngồi bên dưới đã khuyên Pisces nói ra tên của cô gái. Trái tim của Leo như hẫng một nhịp, tại sao cô lại trông chờ anh ta nói ra tên của cô gái đó đến vậy cơ chứ?

Pisces đặt tay lên phím đàn và bắt đầu gảy. Tiếng đàn đệm và tiếng trống ở đằng sau cũng vang lên cùng một lúc. Họ phối hợp với nhau rất ăn ý và nhịp nhàng. Giai điệu nhẹ nhàng của một bản ballad lắng đọng trong bầu không khí lãng mạn của những ngọn đèn mờ ảo. Leo tập trung nhìn những ngón đầu tay của Pisces lướt trên dây đàn cho đến khi màn dạo đầu kết thúc, và anh bắt đầu cất tiếng hát.

"I found a love for me
Darling just dive right in
And follow my lead
Well I found a girl beautiful and sweet

I never knew you were the someone waiting for me
Cause we were just kids when we fell in love..."

Christian tỏ vẻ tức giận ra mặt khi Leo không còn tập trung vào buổi hẹn của gã và cô ấy nữa. Gã thấy cô đã lấy từ trong ví ra một tờ bạc mới cóng, gã chẳng còn lạ gì với kiểu cách của gái nhà giàu thường có sở thích ném tiền qua cửa sổ nữa, điều mà gã đang bận tâm chính là ánh mắt đầy ẩn ý mà cô ta trao cho thằng nhóc trên bục trình diễn kia.

Ban đầu thì 'mây mưa' với nó trước mặt hắn đến tận mười phút, rồi thì ngủ trong nhà vệ sinh đến tận hai mươi phút, còn bây giờ lại đong đưa cái ánh mắt tình tứ chết tiệt kia qua lại với nó. Cô ta giỡn mặt với gã đấy à? Christian tức điên người vặn chặt thành nắm đấm.

-Tôi định đem tiền lên trên đó để quyên góp. Anh có muốn không?

-Ồ, có chứ...

Christian kiềm chế cơn giận, gã móc ví ra và đưa cho Leo một đồng bạc lẻ. Cô cầm lấy, khẽ bĩu môi một cái rồi đứng dậy.

"Not knowing what it was
I will not give you up this time..."

Leo là người đầu tiên bước lên trên chiếc thùng đựng tiền, cô lách qua những bàn có người, đút tờ tiền vào trong cái khe nhỏ của thùng gỗ. Một vài người cũng đã đứng dậy, cầm sẵn tờ tiền ở trên tay chờ đến lượt mình.

Xong xuôi, Leo ngẩng đầu ngước lên bục trình diễn của nghệ sĩ, không hẹn mà gặp, ánh mắt của Pisces cũng đang hướng đến chỗ cô. Leo đang ở rất gần Pisces, anh vẫn đang say sưa ôm cây đàn trong tay và ngân nga những câu hát ấy, tông giọng trầm ấm của anh hợp một cách hoàn hảo với những bản tình ca ngọt ngào và sâu lắng. Nhưng điều đó cũng không thể giải thích được lý do tại sao đôi mắt xanh sẫm màu của anh vẫn trung thành và tuyệt đối hướng về phía cô. Pisces muốn bày tỏ nỗi niềm gì với cô sao? Leo tằng hắng một tiếng, có một chút chệch choạng xảy ra khi cô trở về ghế ngồi của mình, linh cảm không lành khi đôi mắt của kẻ đằng sau vẫn chưa chịu buông tha cho cô.

"But darling, just kiss me slow, your heart is all I own
And in your eyes you're holding mine..."

Pisces buông cây đàn xuống, cả ba người họ đứng dậy khi bài hát kết thúc, họ nhận được một tràn tán dương nồng nhiệt của những vị khách bên dưới.

Trong khi quán cà phê đã dần dần thưa khách, Pisces khiêng thùng tiền quyên góp đi vào bên trong phòng thay đồ của nhân viên, còn hai anh chàng phục vụ kia thì ở bên ngoài sắp xếp lại bộ nhạc cụ ngổn ngang của họ. Leo đã định đứng dậy chuẩn bị chào tạm biệt Christian thì gã ta đã vội vàng lên tiếng:

-Em về trước đi nhé, tôi có việc một chút sẽ về sau. Chào em.

Cô gật đầu, chưa kịp xách túi bước đi thì đã thấy Christian bước thẳng một mạch vào phòng thay đồ của nhân viên. Thú thực thì Leo có chút tò mò về cách xử sự đột ngột của hắn ta nhưng vì khách trong quán cà phê đã ra về hết nên cô cũng chẳng còn lý do nào để nán lại thêm nữa.

-Này...! Cô có phải là Leo, bạn của Pisces đấy không?

Nghe thấy có ai đó đang gọi tên mình, Leo khựng lại, quay đầu và nhận ra đó là hai anh chàng phục vụ ban nãy, Robbert - tay đánh trống và Alex - tay đệm đàn guitar bass, họ hồ hởi nhảy xuống bục trình diễn và tiến đến chỗ cô nàng, có lẽ là để bắt tay chào hỏi hay là để nói điều gì đó với cô. Leo nhìn vào đồng hồ, dù sao vẫn còn sớm nên quyết định nán lại đây thêm một chút. Đoạn, cô gật đầu đáp:

-Vâng. Có chuyện gì sao?

.

.

.

Christian đóng sầm cánh cửa lại, gã tiến đến bên Pisces đang đứng ở góc khuất của căn phòng, giương sẵn nắm đấm ra và chuẩn bị bổ mạnh xuống bả vai của cậu, nhưng bằng chiều cao vượt trội của mình, Pisces đã không để bản thân bị thất thế, cậu nắm chặt lấy cổ tay của Christian và xô hắn ta ra đằng sau.

-Anh muốn gì?!

-Tưởng tán tỉnh được cô ta là ngon à?! Liệu hồn mà tránh xa cô ả ra!

Christian xông tới cùng với nắm đấm đầy gân guốc đang chực chờ trên tay của gã, Pisces nhíu mày, căng mắt nhìn vào cử chỉ thô bạo của hắn, anh quát:

-Chẳng phải anh và cô ấy đang hẹn hò à?! Tôi cũng không hề nhắc ra tên của cô ấy?!

-Đừng diễn kịch trước mặt của tao! Mày nên biết là mày đang cướp cô gái của tao đấy!

Pisces đã không muốn giằng co với Christian nhưng gã đàn ông hiếu chiến kia cứ tiện đường lấn tới, thậm chí còn nhanh tay hơn đấm thẳng một cú vào sống mũi của Pisces, khiến anh đổ nhào ra đống đồ đằng sau.

-Tốt nhất thì đừng nên nhắc đến tên của cô ta trong suốt quãng đời còn lại của mày! Mày nên về nhà và chui xuống cống rãnh đi! Nơi đó mới thực sự dành cho mày! Một thằng như mày thì chẳng bao giờ xứng đáng với cô ả đâu! Nghe rõ chưa Pisces? Mày đã bị sa thải!

Christian phủi tay chỉnh lại y phục, gã nhổ một bãi nước bọt xuống dưới đất, ngay bên cạnh chỗ đứng của Pisces trước sự bàng hoàng của anh. Nhưng Pisces đã mau chóng đứng dậy lấy lại tinh thần, lắc lắc cơ vai đang bị đau nhức do vừa bị va chạm vào tường.

-Thế thì mày cũng nên chuẩn bị tinh thần chào tạm biệt cô ấy đi vì tao sẽ cướp lấy cô ấy từ tay một kẻ bỉ ổi và đê tiện như mày...Christian fucking Thompson!

Pisces cuộn tròn nắm đấm và thẳng tay giáng một cú vào khóe mắt bên phải của Christian khiến gã dúi đầu xuống dưới đất. Dĩ nhiên sức lực của gã không thể nào so bì được với một tay chơi thể thao như Pisces, gã lồm cồm bò dậy, tay ôm lấy một bên mắt sưng đỏ khiến cho Pisces cảm thấy một chút áy náy vì đã quá tay với gã. Christian được dịp nhào tới, đấm thêm một cú nữa vào chóp mũi đã bị thương tổn sẵn của Pisces khiến cho anh bị mất đà lùi lại, máu mũi chảy ròng.

-Christian?! Anh làm gì vậy?!

Cả hai đồng loạt quay lại khi nghe thấy giọng nói của Leo phát ra từ phía cánh cửa. Không chỉ có Leo, hai anh chàng đằng sau cũng há hốc mồm trước cảnh tượng hoành tráng trước mặt.

-Leo?! Sao em còn chưa về?!

Christian bước lên phía trước, gã nỗ lực thanh minh:

-Cậu ta đánh anh trước...

-Thôi đi! Tôi đã thấy hết rồi!

Leo bước đến chính giữa hai người, cô quay đầu lại đối diện với Christian đang nằm lăn dưới đất, lạnh lùng nhìn gã ta và nói:

-Hình như tôi còn nợ anh một câu trả lời phải không Christian? Để tôi nói thẳng luôn. Tôi không muốn trở thành bạn gái của anh, cũng đếch cần công việc đó nữa. Tôi giàu có sẵn rồi. Đi mà tìm đứa con gái nghèo khổ chết dẫm nào đó chấp nhận làm tình một đêm của anh để đổi đời đi. Tôi có thể mua đứt cái tòa soạn giẻ rách của anh rồi rao bán trên sàn chứng khoán trong vòng một đêm đấy! Và đừng hòng chạm vào người tôi một lần nữa!

Leo quay lại và trong vô thức cầm lấy cánh tay của Pisces, cô sững người trong vòng một giây nhưng rồi đành bỏ qua khâu ngượng ngùng sướt mướt để kéo anh đứng dậy, rời khỏi phòng.

.

.

.

.

Leo ngồi xuống hàng ghế gỗ dựng bên ngoài quán cà phê đã đóng cửa, bên cạnh cô là Pisces, cậu ta vẫn đang chật vật với cái mũi bị thương cần được chăm sóc. Leo lấy tuýp thuốc mỡ vừa mới mua ở hiệu thuốc ra, nặn một giọt vào ngón tay rồi bôi lên mũi, cẩn trọng xoa đều vùng bị thương tổn.

-Một chút nữa là bị gãy xương mũi rồi...cậu may mắn đấy.

Leo nói, bóc miếng băng cá nhân ra rồi đặt lên sống mũi của Pisces, miết nhẹ. Cô ngắt hai cục bông gòn ra để anh nhét vào lỗ mũi cầm máu.

-Phải.

-Này, đừng buồn nữa! - Leo đấm nhẹ vào ngực Pisces, cô lại cười tươi như hoa - Phần trình diễn của cậu cảm xúc lắm đấy!

-Cảm ơn.

Pisces đáp, bàn tay áp lên ngực xoa xoa chỗ vừa bị cô đấm. Cảm giác thật sự rất tuyệt!

-Vậy là chúng ta giống nhau rồi...cậu bị mất việc, tôi cũng thế.

Pisces nhíu mày nhìn qua Leo, cô giải thích:

-Gã đó là người đã phỏng vấn tôi.

-Xin lỗi. - Pisces hơi cúi đầu, đan hai bàn tay lại với nhau - Tôi đã tưởng cậu và hắn đang hẹn hò.

-Trông giống thế thật mà. - Leo nhún vai - Những kẻ đã từng tiếp xúc với tôi, chẳng có kẻ nào yêu tôi thật lòng cả, họ chỉ muốn tận hưởng cảm giác mới lạ khi được lên giường với gái nhà giàu mà thôi.

-Còn cậu? - Leo bất chợt quay sang Pisces, nở một nụ cười ủy mị - Cậu có từng muốn lên giường với tôi chưa?

Câu hỏi nhạy cảm của Leo khiến Pisces tỏ vẻ bối rối, anh thả lỏng người, một hồi sau mới lắc đầu đáp:

-Có thể cậu không tin. Nhưng tôi chưa từng nghĩ đến chuyện đó...

Ánh mắt chân thực mà Pisces hướng đến Leo luôn khiến cho cô cảm thấy an toàn và nhẹ nhõm. Ít nhất thì vẫn còn một người trên thế giới này nhìn cô bằng đôi mắt ân cần tuyệt đối như thế, làm cho cô có niềm tin hơn vào cuộc sống giả dối đã quá đỗi quen thuộc này.

-Tôi biết là chẳng có ai rảnh rỗi mà ngồi ở đây để nghe một cô gái nhà giàu than vãn về cuộc đời của cô ta cả. Nhưng...tôi ước gì cuộc đời của mình có thể khác đi, được mọi người công nhận dựa vào khả năng thật sự của mình, chứ không phải bằng gia thế hào nhoáng bên ngoài.

Leo cúi đầu nhìn xuống, chân đá qua đá lại những hòn sỏi dưới đất. Đoạn, cô ngước lên đối diện với Pisces, cảm xúc làm tông giọng trở nên dạt dào:

-Thật khó để cảm thông cho một cô gái nhà giàu đúng không? Ồ! Đó chưa phải là điều tồi tệ nhất từng xảy ra trong đời tôi đâu. Cuối tuần sau, bố tôi sẽ tổ chức lễ cưới ở Malibu với cô tình nhân lớn hơn tôi ba tuổi thôi đấy. Ông ấy còn chẳng buồn thông báo với tôi cho đến khi tôi tình cờ trông thấy tin tức được lan truyền trên khắp các mặt báo.

Leo ngắt một chút bông gòn từ trong bịch ra, nhìn xuống cục bông gòn đang được vo tròn trong lòng bàn tay của mình, mỉm cười cay đắng.

-Cậu biết không, bố mẹ tôi còn chưa kết hôn với nhau nữa. Đối với ông ta, bà ấy còn chẳng có lấy danh phận một người vợ đàng hoàng đúng nghĩa, cũng chẳng được tổ chức một lễ cưới huy hoàng như cô ả kia nữa. Đó có thể là lý do mà ông ta không muốn tôi đến tham dự đám cưới.

Pisces quay sang Leo, viền mắt của cô đã đỏ hoe nhưng vẫn chẳng rơi một giọt nước mắt nào trên gương mặt xinh động lòng người ấy. Anh muốn ôm lấy cô vào lòng và vỗ về cô khỏi nỗi uất ức đang bùng cháy âm ỉ trong ruột gan, nhưng vẫn không thể, cô ấy cứng rắn quá, Pisces chỉ có thể choàng tay ra đằng sau bờ vai của cô và vỗ nhẹ.

-Tôi sẽ phá tan tành cái đám cưới chết tiệt ấy, Pisces... - Leo bất chợt quay sang Pisces, sẵn giọng đề nghị - Nghe thì có vẻ trẻ con thật nhưng mà...cậu giúp tôi một tay nhé?!

-Tôi sao? Tôi có thể giúp gì được cho cậu?

-Đóng giả làm bạn trai của tôi. Chúng ta sẽ đến đó vào cuối tuần sau và quậy banh cái đám cưới chết dẫm của bố tôi.

Lời đề nghị đường đột của Leo khiến cho Pisces trở nên lúng túng. Lần cuối cùng anh gặp bố của cô là ở bệnh viện, nơi Leo bị thương nặng ở cổ và dĩ nhiên là mối quan hệ của cả hai không được tốt cho lắm sau vụ xung đột đó, Pisces thẳng thắn thừa nhận:

-Bố cậu...ông ta có vẻ không ưa tôi cho lắm, cậu nhớ hôm ở bệnh viện chứ?

-Thế thì chúng ta càng có lý do để chọc tức ông ấy! Cậu không thấy sao?!

Pisces ngồi trầm ngâm một lúc, đoạn, anh quay sang thì phát hiện Leo vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của mình.

Thật khó để chối từ một cô gái như Leo.

-Tôi chưa làm chuyện này bao giờ. - Pisces đáp - Nhưng tôi sẽ

You are reading the story above: TeenFic.Net