Chapter 5: I just wanna do bad things to you

Background color
Font
Font size
Line height

Hôm nay là ngày thứ năm mà Taurus chính thức ở đây và là ngày đi học lần thứ ba của cô. Mọi thứ vẫn ổn nhưng điều duy nhất khiến cô bất ngờ chính là mối quan hệ của cô và cậu bạn hàng xóm Pisces. Cậu chàng đã chính thức trở thành người bạn thân và duy nhất mà cô có thể nói chuyện một cách thoải mái ở thành phố này. Cậu ta thường đưa cô đến trường bằng chiếc xe đạp của mình và cũng chính là người ra về cùng cô mỗi khi tan học. Người bình thường phát triển một mối quan hệ có trở nên nhanh chóng như vậy không? Taurus lắc đầu. "Không, chắc chắn là không!"

Trường trung học ở Mỹ là một xã hội thu nhỏ với rất nhiều loại người khác nhau. Và Taurus luôn liên tưởng đến việc mình chính là một trong những tầng lớp thấp nhất trong xã hội đó. Không tiền bạc, không trang sức, không phương tiện đi lại, cái gì cũng không. "Ổn thôi! Mọi thứ sẽ ổn!" Taurus thở dài tự nhủ.

oOo

Đám con gái trong lớp đang nháo nhào lên về món đồ trang sức mà Leo Norwood diện trên người. Không phải là những bộ quần áo hàng hiệu, cũng không phải là những chiếc túi xách hay bốt da đắt tiền. Mà là một chiếc đồng hồ đeo tay nhỏ nhắn.

Chiếc đồng hồ từ một thương hiệu nổi tiếng của Pháp với số lượng giới hạn, được mạ bạc lấp lánh. Mặt trước là hình tháp Eiffel từ những viên kim cương nhỏ xíu. Cả những chữ số La Mã cũng được đính lên từ những viên kim cương nhỏ như hạt cát ấy.

Bình thường, sẽ chẳng ai quan tâm đến những chiếc đồng hồ như vậy cả. Nhưng khi chủ nhân của nó là Leo Norwood thì lại khác. Đồ vật đó sẽ trở thành hot trend(1) của trường trung học bất kể nó là gì đi chăng nữa, hàng loạt những sản phẩm fake với giá rẻ hơn sẽ được ra đời thay thế cho phiên bản gốc, phục vụ cho nhu cầu của những cô nàng đua đòi "thích chạy theo trào lưu". Và điều buồn cười xảy ra khi Leo lại chính là hội trưởng hội anti những sản phẩm fake giá rẻ đó vì theo cô, nó như một sự sỉ nhục của ngành công nghiệp thời trang thời đại mới vậy.

-Đó là đồng hồ của Pháp à?

-Hàng giới hạn đấy!

-Đẹp quá nhỉ!

Những lời xì xào bàn tán ấy đã trở nên quen thuộc với Leo. Hẳn rồi, vì cô nàng luôn là trung tâm của sự chú ý. Dù cô có ở mọi ngóc ngách nào hay thậm chí là ở trong bóng tối thì ánh hào quang của cô cũng tỏa ra khắp nơi, đến nỗi làm người khác phải chói mắt.

-Không phải đồng hồ xịn thường là hàng của Thụy Sĩ sao?

Leo đứng phắt dậy đi về phía cô nàng vừa lên tiếng. Nói như vậy chẳng khác nào là nhạo báng lòng tự trọng và sự kiêu ngạo ngút trời của cô nàng ong chúa khét tiếng. "Lại là một đứa nhiều chuyện thích gây sự"-Leo hất tóc, nghiến răng.

Sải bước quyến rũ như những thiên thần Victoria's Secret, phong thái tự tin có thừa và khí chất cao ngạo ngút trời chính là ba điều khiến cho bất kì ai cũng phải e dè khi đối mặt với Leo. Kinh nghiệm rút ra là đừng bao giờ cãi tay đôi với Leo, cô nàng luôn khiến cho đối thủ của mình phải câm nín bởi những câu nói như cái mũi kim nhọn hoắt chọc sâu vào lỗ mũi của người đó.

Cô gái lỡ lời tròn xoe mắt nhìn Leo Norwood đang bước đến gần mình. Cô không ngờ là Leo có thể nghe thấy được câu nói từ một khoảng cách xa như vậy, khẽ nuốt nước bọt.

Leo bước đến trước mặt cô nàng xấu số. Hơi cúi người xuống để vừa vặn với chiều cao của cô nàng kia. Bằng lời nói từ tốn mà không kém phần sinh động, Leo bĩu môi:

-Đồng hồ Thụy Sỹ chỉ có cấu trúc tinh xảo và phức tạp thôi. Nhưng về sự sang trọng và đẳng cấp thì xin lỗi, Thụy Sỹ không có cửa!-ngừng một lát, Leo lại lên tiếng:

-Và Lisa thân mến, một viên đá nhỏ xíu trong chiếc đồng hồ này cũng đáng giá gấp hai lần bộ niềng răng của cậu đấy!-Leo Norwood cố tình nhấn giọng ở những từ ngữ quan trọng khiến cho câu nói của cô càng thêm phần nguy hiểm hơn.

Chỉ có một vài người trong lớp dường như không quan tâm đến tình huống gay cấn phía trước.

Cancer cầm cuốn sách dày quay người xuống đối diện với Aries, cậu bạn có mái tóc đen nhánh với cặp kính cận cùng màu. Ẩn dưới cặp kính ấy là hàng lông mày rậm cùng đôi mắt màu xanh lam trầm tĩnh và sâu đến hút hồn.

-Bài này tớ làm đúng chưa?

Cancer đưa cuốn sách cho Aries. Cậu từ tốn đón lấy và nhanh chóng xem xét.

-Đúng rồi nhưng áp dụng công thức sẽ nhanh hơn.

Aries xoa cằm, cậu viết ngay một cái công thức lằng nhằng với mớ chữ số bên chỗ trống gần đó.

-Chúa ơi, công thức này cậu lấy đâu ra vậy? Lại đúng đáp số luôn mới ghê chứ!

Cancer tròn mắt ngạc nhiên nhìn Aries. Cô đã đọc qua nhiều tài liệu tham khảo nhưng chưa từng thấy cái công thức ngoằn ngoèo như vậy.

Aries mỉm cười, cậu gãi đầu.

-Tớ tự nghĩ ra đấy! Chứng minh thì lười lắm nên tớ xài cái này luôn.

Cancer xoay người lại, cô nàng đẩy ghế ra và bước tới gần Aries.

-Cậu còn nghĩ ra cái nào nữa không? Nếu có thì chỉ cho tớ nữa nhé!

Aries gật đầu, chờ cho Cancer quay về chỗ ngồi của mình. Cậu liền lấy ra trong balo một cuốn tiểu thuyết dày cộm cùng hai miếng bông gòn nhỏ, nhét vào lỗ tai và bắt đầu đọc.

Taurus kéo ghế ngồi vào bàn. Cô nàng thỉnh thoảng liếc qua bàn bên cạnh. Theo như những gì cô quan sát được, cô bạn có mái tóc nâu đỏ kia tên là Gemini. Và ít nhất là ba ngày vừa qua, cô bạn này đến trường với trạng thái cực kỳ mệt mỏi. Lúc thì nằm dài lên bàn, lúc thì chống cằm nhìn ra cửa sổ, lúc lại vẽ vài cái vòng tròn xếp chồng lên nhau vào trong vở trông thật chẳng giống ai.

Hai điểm nổi bật nhất của cô bạn này có lẽ là đôi mắt và mái tóc cực kỳ thu hút. Gemini có mái tóc màu nâu đỏ được cắt ngắn lên vai trông khá tự nhiên. Gương mặt cô ta nhỏ nhắn và bị che khuất bởi mớ tóc ngắn lù xù trước mặt nên có phần hơi lập dị và kỳ quặc. Đôi mắt nâu sâu hoắm luôn nhìn chòng chọc vào mắt người khác khiến cho họ có chút e dè nhất định. Và thề có chúa, style của cô ta làm cho người khác quá đỗi nghi ngờ về cái tên ngôi trường mà cô ta đang theo học. Trông cô ta luộm thuộm với áo phông oversize nhăn rúm, quần jean ống loe của những thập niên tám mươi và đôi giày converse sờn cũ.

Taurus đã từng nghĩ, sẽ không có ai, ít nhất là trong trường Luke Smith này, đi học với bộ dạng quê mùa như vậy, nhưng cô đã lầm.

Và một ý nghĩ khác lại hiện ra trong đầu Taurus. Cô bạn này thuộc tầng lớp gì?

Rick Kid là ý nghĩ được loại bỏ đầu tiên. Làm gì có ai sống trong căn biệt thự sang trọng, được kẻ hầu người hạ, được chăm sóc chu đáo mà lại ăn mặc như một kẻ vô gia cư thế kia?

Special Kid? Đừng đùa! Dù có tài giỏi đến đâu thì chẳng ai lại nằm gục trên bàn từ tiết đầu đến tiết cuối trong một môi trường kỷ luật như vậy. Và cũng chẳng ai dại dột tới mức rước một người gầy gò và xanh xao vào một câu lạc bộ thể thao nào đó dù chỉ là để đầy đủ sĩ số.

Normal Kid có vẻ hợp lý. Không... là hợp lý nhất trong ba cái thì đúng hơn. Taurus thở dài lắc đầu.

Gemini dường như chưa hề cất tiếng và cũng chẳng mấy ai quan tâm đến việc cô ta có mặt trong lớp hay không. Tất nhiên điều đó đồng nghĩa với việc cô ta chẳng có một người bạn nào cả.

Tóm lại cô ta bị gì vậy nhỉ? Tự kỷ, trầm cảm hay là... HIV/AIDS?

Gemini bất chợt mở mắt ra, Taurus giật bắn mình. Thì ra cô vẫn không thể bỏ đi tật xấu của mình được. Đó là nhìn chằm chằm vào người khác với ánh mắt tò mò đó.

Lần này, Taurus quyết định sẽ không né tránh ánh mắt sắc lẹm đó nữa.

-Xin chào!-Taurus giơ một tay lên vẫy vẫy. Cô nở một nụ cười tươi nhất có thể để lộ chiếc răng khểnh dễ thương.

Taurus vốn nghĩ với cá tính cùng thái độ bất cần ấy, cô bạn này sẽ lạnh lùng quay đi hoặc nhiều nhất sẽ để lại cái lườm rách mắt nhưng cô lại lầm một lần nữa.

Gemini ngồi bật dậy, cô ta khẽ gật đầu, hàng lông mày dài rũ xuống. Chừng năm giây sau, cô ta lại nằm ườn lên bàn và quay mặt đi chỗ khác.

Taurus tròn xoe mắt.

Capricorn bước vào lớp và nhanh chóng đi về phía bàn học của mình. Hôm nay, cô không còn chuốt mascara đậm lẹt như những ngày trước nữa. Đơn giản vì cô quá lười để làm điều đó. Ngày hôm qua, cô đã tự giác đi ngủ sớm nên các quầng thâm trên mắt đã dần dần biến mất. Capricorn có một thói quen rất lạ, quầng thâm trên mắt càng hiện rõ thì cô càng chuốt mascara và kẻ mắt càng đậm, không sử dụng phấn che khuyết điểm, chỉ có độc mỗi chiếc mascara là vật trang điểm được cô ưu ái nhất.

Capricorn ngồi xuống ghế. Định bụng lấy ra một cuốn sách mỏng kê đầu để ngủ, cô bỗng phát hiện một mẩu giấy nhỏ nằm chễm chệ ở ngăn ngoài cùng.

"Chiều nay học xong tiết cuối. Địa điểm: hành lang khu vực A"

Khẽ nhếch mép, Capricorn vo tròn mẩu giấy và ném mạnh vào trong sọt rác kế bên.

Bọn chúng...lại muốn gây chuyện...

oOo

-Này, có chắc là bọn lần trước lại muốn thách thức mày không?

-Chứ còn gì nữa! Emily à, mày bớt hỏi mấy câu ngớ ngẩn đó nữa được không!

Capricorn bắt đầu đẩy nhanh tốc độ chạy. Cô háo hức muốn điên người. Lần này, cô sẽ tự tay đập cho bọn chúng mỗi đứa một phát, đống bò cái não rỗng tự xưng là Bad Girl chính hiệu ấy!

-Mày đi chậm chậm thôi chờ tao với!

Cô nàng tên Emily rống lên sau khi bị Capricorn bỏ xa một đoạn khá dài.

Capricorn bước qua dãy hành lang cuối cùng để đến với khu vực A như đã định. Tuy nhiên, trái với sự kỳ vọng của cô. Không phải một đám con gái với quả đầu nhuộm xanh đỏ đủ màu sắc và kiểu dáng mà cô thường gặp, mà là một chàng trai nào đó đang đứng dựa lưng vào tường.

Gì đây?! Capricorn khoanh tay trước ngực, hạ tốc độ và cẩn trọng bước đến gần người đó.

Hàng loạt giả thuyết được dựng lên trong đầu cô. Là bạn trai của đứa cầm đầu, hay là đàn em của chúng?!...

Chàng trai bỗng nhiên quay về phía của Capricorn. Bây giờ cô mới để ý, cậu ấy sở hữu một làn da bánh mật tuyệt đẹp. Chiều cao nổi bật nhưng thân hình có vẻ hơi gầy so với đám đực rựa sáu múi Capricorn thường gặp. Đôi môi cậu ta đầy đặn và quyến rũ đến mức...Lạy chúa, Capricorn thề rằng đám con gái sẽ phát điên lên nếu được đặt lên đôi môi đó một nụ hôn ngọt ngào nhất có thể. Nhưng rất tiếc, cô lại là ngoại lệ.

-Chào Capricorn, tôi là Sagittarius. Hân hạnh được gặp.

Ngoài đôi môi quyến rũ ấy thì cậu ta còn sở hữu một giọng nói khàn gây chết người, Capricorn tin chắc là như vậy.

-Có chuyện gì không?

Capricorn khẽ nhíu mày, cậu ta tưởng cô rảnh rỗi đến mức tới đây chỉ để chào hỏi chắc. Mẹ kiếp! Cô còn nhiều việc phải làm lắm, bao gồm cả việc vào quán bar nhảy nhót. Cả tuần nay cô đã không bước chân vào "thiên đường" đó rồi.

Không gian trở nên yên ắng, đôi mắt của cậu ta vẫn chưa chịu rời khỏi khuôn mặt cô, có cảm giác như trong đáy mắt có một tia xao động nhỏ.

Cô chưa hề gặp cậu ta bao giờ thì phải. Nếu như giác quan thứ sáu của cô là đúng thì cậu ta còn nhỏ hơn cô đến chừng một, hai tuổi nữa kia. Nhìn thái độ và vẻ mặt non nớt của cậu ta thì Capricorn có thể mập mờ đoán ra được điều đó.

Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của cậu ta mới thực sự làm Capricorn há hốc mồm và mắt thì trợn ngược lên vì shock.

-Làm bạn gái tôi đi!

-Cậu điên rồi!

Capricorn nhíu mày, cậu ta là cái quái gì chứ? Vừa mới gặp cô một lần mà yêu cầu cô làm bạn gái của mình ư? Hay là cậu ta vẫn chưa biết quá khứ điên rồ của cô? Nhưng từ đầu đến chân cậu ta không có thứ gì là dối trá cả, ánh mắt như đang lưu luyến một thứ gì đó trên cơ thể của Capricorn đến mức cô không nghĩ là cậu ta đang nói đùa.

-Để tôi nói cho cậu nghe, tôi là lesbian. Chắc cậu cũng biết điều đó. Hơn nữa chúng ta chưa gặp nhau bao giờ. Làm sao tôi có thể tin cậu được chứ!

Capricorn hùng hồn đáp trả, giọng nói và điệu bộ khoanh tay trước ngực của cô càng đảm bảo độ chính xác cho câu nói vừa rồi.

Sagittarius cúi đầu xuống, chỉ vài giây sau, cậu ngẩng đầu lên, bước từng bước đến bên Capricorn đang đứng im như một pho tượng gần đó.

-Chúng ta đã gặp nhau rồi, chỉ là chị không nhớ tôi thôi.

-Vậy thì sao? Cậu nghĩ những lời nói đó có thể làm tôi xao động à?-Capricorn bình tĩnh đáp lại.

-Thế thì phải làm sao chị mới chịu chấp nhận?

Sagittarius vẫn chưa chịu bỏ cuộc, cậu tiến gần hơn tới chỗ của Capricorn. Ánh mắt lục nhạt dường như vẫn đang đắm chìm trên gương mặt thon gầy của Capricorn.

Capricorn suy nghĩ một lát. Chợt, cô ngước đầu lên chạm vào đôi mắt của Sagittarius, vành môi mỏng khẽ nhếch lên như một lời thách thức:

-Phẫu thuật chuyển giới đi.

-What?!

-Tôi đã nói rồi, tôi là lesbian, cơ thể và cảm xúc của tôi chỉ phản ứng với phụ nữ thôi.

Sagittarius có một chút sững sờ, nhưng chỉ vài giây sau, cậu đã khôi phục lại thái độ bình tĩnh.

-Còn cách nào khác nữa không?

Capricorn suy nghĩ một hồi, nhưng thái độ khiêu khích cùng với nét mặt tự tin trên gương mặt ấy vẫn còn nguyên.

-Đương nhiên là vẫn còn một cách, đơn giản hơn rất nhiều.

Capricorn lên giọng. Sẵn tiện trêu chọc cậu nhóc này ắt hẳn sẽ thú vị lắm đây.

-Mặc váy ngắn tới đầu gối, mang giày cao gót, trang điểm và đội tóc giả. Trông cậu có thể sẽ đẹp ngang ngửa Angelina Jolie đấy chứ!- Ngừng một lát, Capricorn lại hạ thấp tone giọng:

-Còn nếu không làm được thì từ bỏ ngay cái ý nghĩ đó đi nhé, chàng trai trẻ!

Không để cho Sagittarius kịp thời phản bác lại, Capricorn quay đầu và nhanh chóng bước đi. Đôi bốt đế bệt đen bóng của cô nện mạnh xuống sàn tạo ra những âm thanh ngắn nhưng kéo dài đến nhức óc.

-Nghe thấy hết rồi à?

Capricorn lên tiếng khi thấy Emily đứng thập thò ở bức tường bên cạnh.

-Này, thằng nhóc đó tỏ tình với mày à?

-Yep, thật phiền phức! Mà mày biết nó hả?

-Nó học dưới mình một khóa, khóa mới vào trường ấy! Thằng nhóc đó hot như vậy mà lại nhìn trúng mày!

Emily lắc đầu, bước theo Capricorn xuống bậc cầu thang. Vừa đi, cô nàng vừa hỏi:

-Mày nghĩ nó có làm theo lời mày nói không?

-Chẳng có thằng đàn ông nào chịu vứt cái tôi và lòng tự trọng khốn khiếp của hắn ra khỏi bản thân để làm một việc ngu xuẩn như vậy đâu. Tin tao đi, thằng nhóc đó sớm muộn gì cũng từ bỏ thôi.

End chap 5

(1) Hot trend: xu hướng thời trang thịnh hành

You are reading the story above: TeenFic.Net