Chapter 33: The feeling of just being numb

Background color
Font
Font size
Line height

Các bạn dưới 17 tuổi cân nhắc trước khi đọc vì chapter này xuất hiện khá nhiều phân cảnh bạo lực (nói thế thôi chứ các bạn cứ đọc đi, chả có gì "ghê gớm" đơu =)))) )

-------

"...I'm under water but I feel like I'm on top of it
I'm at the bottom and I don't know what the problem is
I'm in a box
But I'm the one who locked me in
Suffocating and I'm running out of oxygen

I'm paralyzed
Where are my feelings?
I no longer feel things
I know I should..."

<Paralyzed - NF>

*

-Đứng dậy và chiến đấu như một thằng đàn ông đích thực đi! Tầm tuổi của mày, tao đã được thi đấu ở giải nhà nghề chứ chẳng vô dụng như mày đâu!

Một bên má phải đập mạnh xuống sàn, toàn bộ cơ ngực và cơ bụng trần trụi tiếp nhận cú chạm đất tưởng chừng có thể bật ngược lên trên từ dưới đất bất kỳ lúc nào, cảm giác ruột gan như vừa mới trải qua một cơn chấn động, rớt thẳng xuống vài xăng-ti-mét và chạm hẳn vào thành lồng ngực động đến từng chiếc xương sườn thì dừng lại và nảy ngược lên trở về chỗ cũ.

Aquarius, trong tư thế nằm úp người xuống sàn, nhấc má phải của mình lên, đờ đẫng ngẩng mặt giương tròng mắt nâu sẫm màu xoáy sâu vào người đàn ông đang đứng ở phía đối diện, hai bàn tay đeo chiếc găng dày cộm của ông ta đập bôm bốp vào nhau ở vào tư thế chuẩn bị sẵn sàng.

-Sao vậy? Không nhấc người lên nổi à?

Đôi bàn tay đeo găng của Aquarius bám chặt lấy sàn, gắng gồng hết sức nâng người lên để bật trở dậy sau khi cơ thể vừa mới đón nhận một cú đấm xốc từ dưới lên vào ngay giữa vùng bụng. Cảm giác trọng lượng của từng thớ da thịt đang đè nặng lên trên khung xương sườn đã từng trở nên cứng cáp, Aquarius lật sấp người, ngửa đầu lên trời thở hổn hển.

Sau khi lấy lại được sự tỉnh táo cùng tinh thần để chiến đấu, Aquarius tiếp tục nâng người đứng dậy một cách loạng choạng đầy khó khăn.

Bám vào một bên đệm góc và tựa hẳn người vào đó, Aquarius dùng găng tay quệt đi giọt máu đang rỉ ra bên dưới sống mũi thành một vệt lờ mờ kéo dài tới má. Sau khi bình ổn được hơi thở, anh ta đập hai bàn tay đeo găng lại với nhau, ra hiệu cho người đối diện có thể tiếp tục.

-Miếng cao su bảo vệ hàm của mày đâu?

Người đàn ông đối diện cau mày, đứng nhìn Aquarius một hồi rồi mới lên tiếng. Trong khi đôi bàn chân đang bước từng bước tới gần Aquarius, đôi bàn tay thì đã thoăn thoắt tháo một bên găng tay ra, vươn cánh tay trần đến cằm của anh và bóp lại thật chặt, chặt đến nỗi Aquarius phải ngước hẳn cằm lên, khuôn miệng bất đắc dĩ há to ra.

-Tao đang nói tiếng Quan Thoại à? - Người đàn ông đó gầm gừ - Miếng cao su bảo vệ hàm của mày đâu rồi?!

-Bị... mất rồi...!

Aquarius lúc này mới kịp lên tiếng, anh ta nhắm chặt mắt lại, đứng yên lặng bám vào một cây đệm góc của võ đài, chờ cho đến khi bàn tay của người đàn ông nọ dứt khoát rời khỏi cằm của mình.

-Một thằng như mày có chịu nổi cú đấm trúng mồm của đối thủ mà không có đồ bảo hộ hay không? Nếu như mày muốn gãy cả hàm răng trong đau đớn, hoặc nặng nhất là tự cắn đứt lưỡi mình cho đến chết thì cứ việc...

Nói rồi, ông ta đi đến bên những sợi dây căng ngang vắt qua võ đài, bước chân trèo qua nó rồi tiến về hàng ghế, trước khi quay trở lại và trèo vào bên trong với một chiếc hộp nhỏ.

-... Nhưng tao sẽ không để mày làm chuyện ngu ngốc đó, tao sẽ chịu trách nhiệm tất cả... - Ông ta ném chiếc hộp vào tay của Aquarius - Vì mày là con của tao!

Bắt gọn lỏn cái hộp giấy trên tay, Aquarius xoay xoay một hồi, nhếch mép một cái.

-Mày cười cái đ** gì?! - Ông ta quát lên - Đeo nó vào mồm rồi tiếp tục đi!

Aquarius không trả lời người bố của mình, anh ta xé toạc cái hộp giấy ra, nhét hẳn miếng cao su vào trong miệng rồi vứt cái vỏ rỗng để cho nó lăn lông lốc bên ngoài võ đài.

-Bắt đầu được rồi! - Khi đã trở về tư thế sẵn sàng, Aquarius lặp lại động tác đập hai bàn tay đeo găng lại với nhau để tiếp tục trận đấu.

Lượt đấu vừa mới bắt đầu, Aquarius đã phải khổ sở co mình hết cỡ, dùng cả hai tay chống đỡ trước mặt, trước những cú phản đòn móc ngang tay phải liên hoàn nguy hiểm của đối phương.

-Lặn xuống đỡ đòn đi!

Ông ta la lớn, Aquarius còn chưa kịp lặn xuống bên dưới thì đã trúng đòn một cú đấm khá mạnh chấn ngang đỉnh đầu. Anh đành phải lụi hụi di chuyển ra ngoài tầm ngắm của đối phương.

-Mẹ kiếp! Mày đang múa đấy à? Tấn công đi!

Thấy người bố của mình cố ý lùi hẳn ra đằng sau, Aquarius mới cẩn trọng tiến tới, bắt đầu thực hiện những cú đấm thẳng vào mặt, phản đòn bằng tay trái. Người đối diện nhanh chóng giơ găng tay dày cộm lên trước mặt để đỡ lấy đòn đánh rồi thực hiện những cú phản đòn hiểm hóc. Aquarius cố gắng tiến sát đến cùng, tung những cú móc trên vào vùng bụng của ông ta, khiến ông ta lùi ra xa tầm ngắm và nhường thế chủ động lại cho anh.

-Chần chừ gì nữa?! Phản đòn đi!

Ông ta ra lệnh, Aquarius nghe theo lời, anh tiến tới, tiếp tục tung cước nhưng đã bị bố mình chặn lấy và phản đòn bằng một cú lách người qua hoàn hảo.

Bị một cú đấm khi không kịp phòng thủ, Aquarius chao đảo, người tựa vào bốn sợi dây chăng ngang võ đài, đẩy thân hình cao lớn lún sâu vào sợi dây đàn hồi rồi nẩy người trở về vị trí cũ.

-Thể trạng của mày yếu quá, con trai! Mới có thế đã xém ngã...

Người đối diện lắc đầu, ông ta đứng yên tại chỗ, di chuyển đôi chân qua lại liên tục, xoa xoa hai găng tay vào nhau chờ đợi đối thủ nhập cuộc trở về trận đấu.

Sau khi lấy lại được tinh thần, Aquarius trở về tư thế hơi co người, hai tay đeo găng giơ lên để ở sát gương mặt, giương cặp mắt tập trung cao độ về phía đối thủ.

Người đối diện đột nhiên tung một cú đấm trực diện cực mạnh, má phải của Aquarius như muốn lõm vào một lỗ lồi tận xương gò má. Cú sốc từ phát đấm ban nãy đã khiến cho cơ miệng bị chấn động đến tột cùng, theo phản xạ há to đến nỗi văng ra ngoài miếng cao su bảo vệ hàm răng. Aquarius ngã xuống trong tư thế hai tay chống mặt đất, còn đầu theo lực quán tính đập mạnh vào sàn võ đài.

Thời gian xung quanh dường như ngưng đọng lại kể từ sau khi Aquarius nhận lấy phát đấm muốn vỡ mặt từ người bố của mình. Thế nhưng mọi xúc cảm mà anh ta trải qua giống hệt như cái cách mà một quả bóng bị đập mạnh xuống đất đến méo mó hình dạng và sau đó vẫn nẩy lên trong trạng thái tròn trịa như nó đã từng.

Aquarius không cảm thấy đau đớn, chỉ cảm thấy cơ thể như bị tê cứng lại.

Quay nửa gương mặt sang một bên, Aquarius co quắp người như một con tôm, anh ta khạc nhổ ra ngoài ngụm nước bọt nhầy nhụa là máu rồi thở hồng hộc.

-Nếu như không có miếng cao su đó, hàm răng của mày đã văng hết ra ngoài giống như nó rồi, thấy chưa con trai? Đừng có dại dột mà nghĩ rằng làm như thế sẽ khiến tao nhẹ tay hơn với mày! Đấy gọi là sự trừng phạt cho những mánh khóe bịp bợm và coi thường mạng sống của mày!

Aquarius lồm cồm lật sấp người, với tay chộp lấy miếng cao su vừa bị văng ra ngoài và đang nằm im lìm ở ngay trước mặt, bàn tay run cầm cập giữ lấy nó đến nỗi suýt làm rơi lại xuống dưới sàn. Anh há to miệng ra, nhét vội vào bên trong hàm răng đỏ lòm dính đầy máu.

-Một võ sĩ quyền Anh đích thực sẽ không bao giờ gục ngã trước đối thủ của mình. Đứng dậy đi nào, con trai!

Gồng gắng hết sức để nâng người lên, Aquarius lại bất lực nằm rạp xuống sàn. Lực hút cực mạnh của Trái Đất như đang vô tình biến anh ta thành mớ bã kẹo cao su bầy nhầy dính chặt trên nền đất không thể nào gỡ ra được.

-Hãy nhớ lấy một điều, nhờ cái đai vô địch WBA (1) hạng nặng mà tao đã trở thành võ sĩ lừng danh và được săn đón bậc nhất hơn một thập kỷ, sau đó mới có vốn để đầu tư vào bất động sản, và mày mới có được như ngày hôm nay!

(1) WBA: một trong bốn giải đấu quyền Anh nhà nghề với quy mô lớn nhất thế giới.

Chống hai tay xuống dưới sàn, lấy đà một lần nữa để nâng nửa thân trên lên, Aquarius co cẳng chân, chồm nửa thân dưới còn lại chập chững đứng dậy như đứa trẻ lên hai.

Lại bám vào cái đệm góc để làm điểm tựa cố định tư thế cho thẳng thóm, Aquarius đối mặt với người cha của mình, giương tròng mắt đỏ ngầu vằn lên những tia máu nhỏ xíu, bên dưới vầng trán đổ đầy mồ hôi hột.

-Hôm nay đến đây thôi. Đi về đi!

-Không!

Aquarius nặng nề lê từng bước chân đến gần người bố của mình, nhưng chưa đi được bao lâu, anh đã đổ nhào xuống dưới sàn võ đài, ngay bên cạnh bàn chân của ông ta.

-Đã bảo rồi...

Ông Martin cúi thấp người xuống, nắm lấy cẳng tay của Aquarius rồi vực anh đứng dậy, tựa hẳn thân hình vào người mình.

-Trông mày vật vờ như thằng nghiện ấy! Về nhà và cạo sạch râu đi, có biết chưa?!

oOo

Aquarius choàng tỉnh dậy, nằm bất động ở trên giường, thao tháo mở đôi con ngươi hướng lên nhìn trần nhà trắng toát.

Đã từ lâu lắm rồi, Aquarius không còn nhớ rõ là bao lâu, đồng hồ sinh học của anh đã không còn được hoạt động như bình thường được nữa mà bị đảo lộn một cách chóng mặt. Như là hiện giờ đây, bằng một cách nào đó, anh ta đã được đưa về nhà vào lúc tám giờ sáng, sau khi uống thuốc xong thì lăn đùng ra ngủ như chết cho đến tận năm giờ chiều.

Cố gắng xoay hông, lần mò cho ra một điểm tựa cố định để nâng người lên, Aquarius cảm thấy nhức nhối ở hai bả vai, vùng bụng và vùng cổ. Cả thân người ở phía trên như bị một tảng đá to lớn đè nặng, thế nhưng Aquarius vẫn tiếp tục rướn người lên để rời khỏi giường một cách khó nhằn, với cái suy nghĩ chẳng hề muốn trở thành một thằng bại liệt khi cứ phải nằm ỳ ở một chỗ và vô dụng đến thế.

Bước chập chững từng bước một vào nhà vệ sinh, Aquarius phải bám chặt cánh tay vào bức tường để cố định tư thế đứng. Anh ta đưa mắt nhìn lên tấm gương được treo ở trên tường, phản chiếu bên trên là hình ảnh một chàng trai trẻ với mái tóc nâu rối bù, khuôn mặt hốc hác lổm chổm râu ria, bên hõm má trái lan rộng về phía đuôi mắt là một mảng bầm tím trông thấy rõ. Ông ta đã nói đúng, anh tự trông mình chẳng khác nào một thằng nghiện...

Aquarius cầm lấy cái bình xịt kem cạo râu nhẹ tênh đang để ở trên kệ, xịt lấy một ít phần kem cạo râu còn sót lại vào giữa lòng bàn tay.

Dòng chất lỏng đặc sánh màu trắng đục chảy ra được một chút rồi đứt thành từng khúc ngắn. Cái vòi phun của bình xịt bị bàn tay anh ép chặt đến khi không còn một giọt nào chảy ra thêm được nữa...

Mẹ kiếp! Không đủ...!

Aquarius ném phăng cái bình xịt vào sọt rác. Anh ta bỗng nhiên nhìn theo cái bình xịt cho đến khi nó nằm im lìm trong sọt đựng rác. Một ý niệm nào đó bỗng dưng được hình thành bằng cách chắp nối những dòng ký ức nhạt nhòa rồi len lỏi vào bên trong tâm hồn của một kẻ đã dần mục ruỗng theo thời gian...

Nói theo cách thô thiển nhất, tất cả những gì mà Aquarius đang trải qua, cuộc đời của anh ta, chẳng khác nào cái bình xịt ấy cả...!

Với lượng kem ít ỏi còn sót lại giữa lòng bàn tay, Aquarius vẫn quyết định chà xát đôi tay lại với nhau tạo thành một lớp bông bọt mịn trắng xóa, rồi, anh ta bôi hỗn hợp bông bọt đó lên trên khuôn mặt của mình, bắt đầu từ hai bên má rồi lan dần sang những vùng da thô ráp lân cận. Do được dàn trải không đồng đều, lắm chỗ còn hiện ra những mảng da tối màu được phủ lên trên bởi chỉ một lớp bọt mỏng dính trắng toát.

Cho đến khi hoàn thành xong công việc đó, Aquarius mới rút lấy cây dao cạo râu trên cái kệ sắt bên cạnh, tháo nắp ra rồi lắp vào bên trong một lưỡi dao mới sắc bén.

Di chuyển dao cạo râu lên trên một bên má, Aquarius bỗng dưng cảm nhận được sự run rẩy được truyền đến dần dần từ các khớp ngón tay.

Aquarius thường xuyên gặp phải vấn đề tương tự như vậy, mỗi khi tập trung vào một việc gì đó...

Vừa phải khó khăn điều chỉnh đường dao cạo kéo dài từ một bên má xuống dưới tận quai hàm, vừa phải chống chọi lại cơn run rẩy bộc phát từ bàn tay trái đang cầm chặt lấy dao cạo, Aquarius bắt đầu có cái cảm giác như mọi thứ, kể cả những thứ thuộc về bản thân, đang có xu hướng chống đối lại anh. Và trong một giây bất cẩn sau đó, sự run rẩy truyền đến từ đôi bàn tay khiến cho lưỡi dao cạo sắc bén đi chệch hướng, vô tình ma sát với vùng da hiện rõ mồn một bên dưới lớp bọt mỏng tang, cứa vào da mặt của Aquarius một vết xước nhỏ.

Aquarius bình thản nhìn vết thương trước gương. Đó là một vết xước áng chừng hai xăng-ti-mét ri rỉ máu nằm gọn lỏn ở hõm má bên trái, dưới lớp bọt hiện hữu đang có xu hướng đổ dần xuống dưới, lấp liếm che đi toàn bộ cái vết xước.

Thế nhưng vết thương đó dường như chẳng nhằm nhò gì đối với Aquarius, cũng chẳng hề khiến cho anh ta phải nhíu mày lấy một lần vì cảm giác ran rát và tê tái mà nó đang giày vò trên da mặt. Mặc kệ cho lớp bông bọt trên da mặt đổ xuống che khuất lấy toàn bộ vết xước, anh ta vẫn không hề có ý định dừng lại chỉ vì sơ suất nhỏ nhoi đó. Tay phải đưa lên giữ cho thật chặt bàn tay trái cầm dao cạo râu đang run lên bần bật, Aquarius tiếp tục điều chỉnh đường cạo lên xuống nhịp nhàng dọc theo chiều hướng râu mọc cho đến hết nửa dưới gương mặt của mình. Sau đó mở vòi phun nước ra rồi xịt lên toàn bộ vùng da mặt, làm trôi đi những sợi râu lổm chổm lẫn trong mớ bông bọt còn sót lại sau một lần cạo.

Ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt của mình như in trên tấm gương. Một vài giọt nước đọng lại trên gương mặt của anh, theo từng đường nét lăn dài xuống dưới yết hầu, trước khi nhỏ giọt xuống cái áo và thấm đẫm vào từng sợi vải cotton. Vết xước trên mặt lúc đầu còn nằm im lìm ẩn dưới lớp da thịt nay đã trồi lên trên căng cứng với đường viền xung quanh sưng rõ. Mặc kệ vết xước đang rỉ máu và nguy cơ bị nhiễm trùng từ việc tiếp xúc với hóa chất trong bọt kem cạo râu, Aquarius vẫn dửng dưng như có như không, bước đi ra khỏi phòng vệ sinh.

Việc gì phải quan tâm khi đó đâu phải là vết thương nặng nhất mà Aquarius từng trải qua...?!

Reng...Reng...

Chợt nghe tiếng chuông cửa trong khi đang cầm lấy cái khăn tắm và lau sạch đi những giọt nước còn đọng lại trên mặt, Aquarius vắt cái khăn ngang qua vai, tiến về phía cánh cửa.

Cánh cửa được đẩy ra ngay sau khi một tiếng "cạch" vang lên. Taurus thở hắt một hơi nặng nề vì cuối cùng, sau tất cả bao nhiêu lần đến, Aquarius cũng đã xuất hiện lần đầu tiên trước cửa nhà của anh ta. Thế nhưng sau khi đưa mắt lướt qua một thoáng biểu hiện của người đối diện, cái sự "nặng nề" ở trong lòng ấy cũng chẳng hề vơi đi mấy phần.

Anh ta không nói lời nào, đưa mắt đáp trả lại cái nhìn của cô.

-Chào... - Taurus lên tiếng - Tôi đến đây để... trả lại cái này cho anh!

Taurus chìa cái áo khoác jacket trên tay của mình ra trước mặt anh ta.

Aquarius cúi đầu nhìn xuống cái áo khoác một hồi, rồi cầm lấy nó ném lên trên bàn.

-Sao không gửi chuyển phát nhanh qua đường bưu điện? - Aquarius lúc này mới lên tiếng, anh ta cau mày, khẽ cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong veo của cô nàng trước mặt.

-Vì... còn cả cái này nữa... - Taurus lại chìa ra trước mặt Aquarius một cái túi bằng giấy - Tiền để trả lại cho anh... chỉ mới có một nửa, nửa còn lại tôi sẽ trả lại sau. Được chứ?

Taurus ngước đôi mắt lên nhìn vào tròng mắt nâu sẫm màu của Aquarius, dựa vào những gì phản chiếu tận sâu bên trong con ngươi ấy, Taurus vẫn không tài nào có thể đoán nổi suy nghĩ của người đối diện. Aquarius, dường như anh chàng này đã biến thành một con người khác, kể từ khoảnh khắc mà anh ta giúp cô thoát tội trong đồn cảnh sát, một con người chín chắn, trưởng thành và khó đoán hơn chăng? Mặc cho thái độ cục súc không tả nổi cùng với cái sự đối xử thiếu tế nhị mà anh ta luôn dành cho cô đã kìm hãm đi phần nào những ấn tượng tích cực về anh ta trong con mắt của Taurus. Nhưng dẫu sao, anh ta vẫn là một người tốt, ít nhất là đối với Taurus, những ai đã từng giúp đỡ cho cô đều là người tốt...

-Không cần đâu.

Gương mặt anh ta vẫn lạnh tanh kể từ lúc cô mới đến, cảm xúc trong câu nói của anh ta cũng lạnh tanh y chang gương mặt của anh ta lúc này vậy.

-Phải trả lại chứ...?!

Taurus nhìn lại cái túi, cặp mắt đen láy từ từ di chuyển ra xa đôi mắt của Aquarius, đến tận cái vết xước ở một bên má của anh ta rồi dừng lại ở đó một thoáng, trước khi cụp mắt trở lại.

Aquarius cầm lấy cái túi giấy trên tay của Taurus, tiến vào nhà và để nó ở trên bàn. Taurus nghĩ ngợi một hồi rồi cũng theo sau anh ta, cởi giày để ở bên ngoài, bước chân trần vào trong nhà.

Taurus có một thắc mắc canh cánh trong lòng suốt thời gian qua. Cô chỉ muốn hỏi anh ta cho ra lẽ...

Trên cái bàn bằng kính đặt trong phòng khách, ngoại trừ cái túi giấy mà anh ta để lên trên, còn có cả một đôi găng tay dày cộm màu đen bóng chuyên dụng dành cho môn đấm bốc mà cô thường nhìn thấy trên các kênh thể thao bố cô hay xem.

Anh ta là dân quyền Anh sao?! Thảo nào...lực cánh tay của anh ta mạnh đến như vậy, khi mà anh ta ném cái ghế làm vỡ tung cửa kính. Cả...việc anh ta thường xuyên ra ngoài nữa...

Đánh mắt qua một góc nhỏ trong căn phòng, Taurus còn phát hiện một mớ vỏ chai trống không, chai thì đặt đứng, chai lại nằm lăn lóc trên mặt sàn.

-Uống rượu bia không tốt cho sức khỏe đâu...

-Ở đây cần tuyển phát thanh viên à?

Taurus chỉ buột miệng nói ra câu đó khi nhìn vào đống vỏ chai rỗng thì đã bị lời nói của Aquarius chặn cho cứng họng. Cô quyết định đổi sang chủ đề khác.

-Aquarius, tôi...có thể hỏi anh một chuyện được không?

-Chuyện gì? - Aquarius quay lưng lại, trực tiếp đối mặt với Taurus.

-Có phải là lỗi của tôi không? - Taurus cất tiếng, cắn nhẹ môi dưới, giọng nói trở nên nhỏ dần the thé - Người đàn ông đã đánh anh ở trước đồn cảnh sát... có phải là do tôi không?

Ánh mắt Aquarius trong một giây phút nào đó bỗng dưng khựng lại.

-Nếu như việc trả hộ tiền phạt giúp tôi khiến cho anh bị như thế, tôi muốn... giúp anh giải thích cho người đó hiểu...

Trái ngược hoàn toàn với kỳ vọng và tưởng tượng ban đầu của Taurus, gương mặt Aquarius bỗng nhiên trở nên giận dữ, anh ta cau mày, tiến gần về phía Taurus. Nhận thấy cảm xúc bất thường trên gương mặt của anh ta, Taurus lùi ra sau vài bước, chạm vào bức tường ở đằng sau lưng.

-Thế thì liên quan quái gì đến cô chứ?!

Taurus giương đôi mắt lên nhìn vào biểu hiện bên trong tròng mắt mà Aquarius dành cho mình, trái tim bỗng dưng đập thình thịch liên hồi trong lồng ngực.

Câu nói của cô khiến cho anh ta nổi cáu sao?

Cô đã làm gì sai sao?

-Tôi chỉ muốn biết rõ, vì anh là người đã giúp tôi. Và tôi chỉ muốn giúp cho anh...không bị hiểu lầm...

Taurus cụp mắt xuống, trốn tránh ánh mắt như muốn thiêu đốt người đối diện của Aquarius.

Aquarius, anh ta là một người khó hiểu, cực kỳ khó hiểu! Dù cho cố gắng đến cách mấy, cô cũng không tài nào có thể tiếp cận và nắm bắt được cảm xúc của anh ta.

Aquarius, anh ta giống như một cái bánh, dựa vào lớp vỏ bên ngoài, người ta có thể nghĩ rằng "Ô kìa! Anh chàng này chỉ đơn giản là một kẻ hoành tráng thích bỡn cợt...". Thế nhưng không phải ai cũng có đủ vị giác và trí tưởng tượng để có thể nếm được cảm xúc bên trong cái nhân tâm hồn thực sự của anh ta...

-Cô thì giúp được cái quái gì mà đòi giúp?! Cô nên đi ra khỏi đây đi! Chẳng việc quái gì ở đây liên quan đến một người như cô đâu. Đi đi trước khi tôi không kiềm chế được...!

-Quá đáng lắm rồi đó, Aquarius... - Taurus trừng mắt - Tôi đã làm gì khiến cho anh nổi cáu à? Tôi đã tốt bụng tới mức

You are reading the story above: TeenFic.Net