Chapter 22: He's got an eagle. Tattooed on his neck

Background color
Font
Font size
Line height

(Hự hự, xịt máu mũi! Ash là người truyền cho mình cảm hứng khi xây dựng hình tượng của Scorpio đấy😷😷😷)

P/s: Những bài nhạc trong mỗi chapter đều là nguồn cảm hứng bất tận của mình và gần như là hợp với chủ đề của mỗi chapter đó. Các bạn có thể nghe trước để cảm nhận nhé!
------

HOLY CRAP!!!

Cancer quay đầu lại và há hốc mồm ra ngay sau đó...

Người đứng ở đằng sau cô chính là Scorpio Sterling ư?

Cái gã khốn đã khiến cô điên cuồng chạy hơn một cây số chỉ để nhìn thấy mặt hắn một lần. Cái gã hèn hạ đã khiến cô lục tìm gương mặt của hắn trong tổng số gần một trăm người, đang đứng trước mặt cô đây ư?

Cancer không nói nên lời, cô chỉ biết đứng chôn chân một chỗ, hai bàn tay nhớp nháp mồ hôi bấu chặt vào gấu váy.

Lần đầu tiên trong đời, Cancer mất dần vốn từ ngữ...

Để miêu tả về vẻ ngoài của một con người.

Được rồi, nếu ví hắn như một bức tranh phong cảnh, Cancer sẽ chỉ dùng ba từ...

Ngoạn mục, ná thở và choáng ngợp.

Lần đầu tiên trong đời, Cancer ước mình biết được phép độn thổ...

Để hắn ta không nhìn thấy mái tóc bết dính không kịp chải chuốt, váy áo nhăm rúm không kịp là phẳng, và khuôn mặt hốc hác không kịp trang điểm của mình.

Và lần đầu tiên trong đời, Cancer tự ti về ngoại hình của mình đến như vậy...

Khi đứng trước một người khác giới.

-Em làm sao thế?!

Scorpio nhíu chặt hàng lông mày đen nhánh, hắn ta bỏ hờ hai tay vào túi quần jean, bước từng bước dài tiến đến gần Cancer.

Cô nàng bất giác lùi lại hai bước, trước những bước đi toát lên một vẻ nam tính ngút ngàn của hắn ta, khi tiến về phía mình.

Lúc này đây, Cancer mới có đủ bình tĩnh để ngắm nhìn cho thật kỹ khuôn mặt của Scorpio, một khuôn mặt như được đúc ra từ cái khuôn đẹp nhất trong tất cả các khuôn tượng.

Đôi mắt màu hazel (1) cuốn hút, hõm má sâu đầy vẻ nam tính, mái tóc đen óng vuốt ngược ra đằng sau.

(1) màu hazel: thường là sự pha trộn giữa màu nâu và màu xanh lục, tạo thành một màu cực kỳ khó hiểu mà tuôi không biết nó là màu gì, cơ mà nó đẹp lắm các bạng ạ.

Hắn ta vận chiếc áo len dài tay màu xám tro rộng, chừa lại phần cổ nam tính với một hình xăm cực kỳ quyến rũ gần xương quai hàm bên trái.

Hình xăm một con đại bàng đang tung cánh.

Không quá đáng sợ, không quá cầu kỳ, rất mềm mại và đẹp đẽ.

Cancer chưa bao giờ trông thấy một hình xăm nào hút mắt đến thế. Cô cứ đứng ngây ra một chỗ, nhìn trân trân vào hình xăm đầy mê hoặc trên cổ của hắn, cho đến khi những bước tiến mạnh mẽ ấy ngày một đến gần.

Như thể phát hiện ra ánh mắt tò mò của cô nàng đang dán chặt trên vùng cổ của mình, Scorpio bất chợt đưa tay lên chạm lấy cổ, khiến cho hướng nhìn của Cancer chuyển dần sang bàn tay của hắn.

Trên từng ngón tay của bàn tay ấy là những hình xăm nhỏ với những hình thù độc đáo, khiến cho bàn tay của hắn có gì đó mạnh mẽ, và hút mắt không thua kém gì chiếc cổ.

Cancer không phải là một tín đồ của hình xăm. Nhưng những hình xăm của Scorpio có điều gì đó rất khác biệt so với những hình xăm thông thường. Nó thực sự rất lạ, đẹp và cực kỳ độc đáo.

Scorpio, hắn ta mang một vẻ đẹp đầy nguy hiểm, nguy hiểm chết người...

Cancer nghĩ rằng cô đã mất dần khí oxy, theo từng bước đi đầy vẻ nam tính của Scorpio, khi hắn ta tiến đến gần mình.

Cancer đã từng thề với Chúa là sẽ đá văng hắn ra khỏi đường đi nếu như hắn ta xuất hiện trước mặt cô và chiếm giữ cả bầu không khí xung quanh như thế này. Nhưng giờ đây, đến một việc cỏn con là mặt đối mặt với hắn, Cancer còn không dám làm, vậy thì làm sao mà cô nàng có thể thực hiện được lời hứa với Chúa đây?!

-Cancer Vincent? Là em có phải không?

Cái tên của cô được thốt ra từ khuôn miệng quyến rũ của hắn. Và nhờ đó, Cancer mới nhận ra được một điều...

Hắn ta là người Anh.

Giọng nói của hắn ta khàn khàn và cái cách mà tên của cô được cấu thành từ giọng nói quyến rũ chết người ấy đã khiến cho trái tim của cô đập mạnh một nhịp.

Cancer chưa từng nghe thấy ai đó phát âm tên của mình một cách gợi cảm và đầy mê hoặc đến vậy.

-Tôi làm em hoảng sợ như thế sao?

Cancer rất muốn trả lời câu hỏi của Scorpio, nhưng cô nàng không thể thốt nên nổi một lời.

Cuống họng của cô, giọng nói của cô, tất cả đều trở nên vô hiệu hóa khi đứng trước gã thanh niên nóng bỏng này.

Scorpio, hắn ta phóng khoáng, nổi loạn và quyến rũ cực kỳ!

-Trông em không được khỏe lắm. Tôi đưa em đến bệnh viện nhé?

"Không! Chỉ cần anh đột ngột biến mất trước mặt tôi trong một giây thôi, mọi thứ sẽ trở lại như bình thường."-Đó là suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong tâm trí Cancer.

-Không... không cần đâu...-Cancer lắp bắp. Cô cúi đầu xuống, nhắm tịt mắt lại khi phát hiện ra ánh mắt màu hazel của hắn tựa như một chiếc đèn pin công suất cao đang chiếu thẳng đến và soi rọi vào từng ngóc ngách trên khuôn mặt mình.

Không nên nhìn trực tiếp vào đèn pin khi nó đang chiếu sáng. Đó là những gì mà Cancer được dạy từ nhỏ.

Bởi vì nó thực sự nguy hiểm!

-Vậy tốt thôi!-Scorpio thở dài, ngay cả tiếng thở của hắn cũng khiến cho người khác phát điên lên vì quá sức nam tính.

-Em thất vọng lắm sao? Vì ngoại hình của tôi không giống như em tưởng tượng? Hình xăm của tôi, chúng khiến em hoảng sợ lắm sao?

Không! Không đúng! Ngoại hình của anh quá sức tưởng tượng của tôi! Hình xăm của anh thực sự cuốn hút tôi!

Cancer bấu chặt gấu váy. Cô lại vô thức lùi một bước khi hắn tiến lên một bước.

Cancer cảm thấy nếu đứng gần Scorpio thêm một phút nào nữa, cô sẽ ngất xỉu ngay ở đây vì thiếu oxy để hô hấp mất!

-Xin lỗi...-Cancer bất chợt lên tiếng, chủ động trốn tránh ánh mắt của Scorpio-...Anh có thể tránh xa tôi ra một chút có được không?

Một thoáng bất ngờ chợt xuất hiện trên gương mặt của Scorpio.

Rồi hắn ta lùi lại ba bước, ba bước thật dài...

Và nhờ đó, Cancer đã bình ổn được hơi thở của mình.

-Tôi đã nghĩ là em sẽ mắng chửi tôi, như một tên khốn mà em đã từng, điều đó có lẽ sẽ khiến cho tôi cảm thấy thoải mái hơn là sự im lặng đến đáng sợ cùng biểu hiện lảng tránh của em lúc này-Scorpio thở dài, hắn ta lướt nhìn một lượt trên gương mặt xinh xắn của Cancer, như để lưu luyến một điều gì đó trên gương mặt ấy, giọng nói đều đều nhưng không giấu nổi sự thất vọng- Hình ảnh em cuống quýt chạy đi tìm tôi và hình ảnh em xa lánh như thế nào khi đứng trước mặt tôi. Nó thật sự khiến tôi đau lòng! Và tôi cũng có lòng tự tôn của mình. Chúng ta nên kết thúc mối quan hệ không đi đến đâu này ở đây, nếu như em kỳ thị một tên khốn không ra gì, xuất hiện trong cuộc đời tươi đẹp của em...!

Nói rồi, Scorpio quay đầu, rồi bằng một vẻ dứt khoát, hắn bước đi về phía ngược lại, rời xa khỏi nơi mà hắn đã từng âm thầm theo sau cô.

Cancer tròn mắt nhìn hình bóng của Scorpio đang dần dần rời xa. Hắn ta bước đi như thể chẳng có gì cản được bước chân của hắn, không một vẻ lưu luyến nào còn sót lại, như trước kia đã từng...

Cô đã làm gì sai sao? Cô đã nói gì gây tổn thương đến hắn sao?

Bấu chặt bàn tay vào gấu váy, Cancer cắn chặt môi dưới đến bật cả máu.

Cancer nghĩ rằng mình không nên đứng yên một chỗ như thế này nữa.

Cô phải chứng minh cho hắn thấy tất cả những điều mà hắn vừa nói về cô đều là sai.

Rằng cô không hề kỳ thị những người như hắn...

Rằng cô thực sự ấn tượng với ngoại hình nổi loạn của hắn...

Rằng cô muốn được gặp hắn nhiều hơn nữa...

"Mạnh mẽ lên nào, Cancer!"

"Mở miệng đi nào, Cancer!"

"Bây giờ hoặc không bao giờ!"

"Hãy nói cho hắn chính xác những điều mà mày cảm nhận về hắn!"

Trong giây phút rối bời, Cancer đã chạy đến và ôm chầm lấy bờ vai của Scorpio...

oOo

Taurus cố gắng nhìn đi nhìn lại địa chỉ ghi trên mẩu giấy nhỏ một lần, rồi lại một lần nữa.

Chớp chớp mắt đến hai lần, Taurus vẫn không nghĩ là mình đang đứng trước nhà của Aquarius, nhà của tên playboy ăn chơi số một đó.

Một căn nhà hoàn toàn bình thường, không lớn hơn nhà của cô đang sống là bao. Và chẳng có gì gọi là xa xỉ hay sang trọng như cô đã từng nghĩ đến cả.

Nếu thực sự sống trong căn nhà này mà không làm bất kỳ công việc gì, làm sao mà anh ta có đủ tiền để trả công cho cô?

Anh ta cố tình lừa cô, hay đây mới chính là cuộc sống thực tại của Aquarius.

Nhấn hai hồi chuông dài, Taurus cắn môi chờ đợi, cô nàng thực sự không biết là Aquarius có đang ở nhà hay không.

Không một ai trả lời. Không một ai ra mở cửa.

Thật luôn sao?

Taurus đặt tay lên nắm cửa, cô nàng quyết định thử vận may một lần xem sao.

Biết đâu bất ngờ?!

Cánh cửa mở tung ra sau cú vặn có phần thừa sức của Taurus.

Bật ngờ thật!

Taurus suýt đứng tim trước cánh cửa kinh dị này...

Khẽ nhón chân bước vào nhà. Taurus gần như sững sỡ ngay sau đó.

Phòng khách của căn nhà này là một bãi rác thực sự...

Vỏ hộp bánh pizza trống không, bịch giấy đựng đồ ăn nhanh văng tứ tung, và cả những vỏ chai bia lăn lông lốc trên sàn,...

Taurus bất giác thở dài, cô đi ngang qua phòng bếp ở ngay bên cạnh.

Trái ngược với phòng khách, phòng bếp khá sạch sẽ, ít nhất thì nó không phải là một bãi rác hỗn tạp như ở phòng khách, chỉ có một lớp bụi dày do không thường xuyên sử dụng, bám đầy lên thành bếp và cái bàn ăn bên cạnh.

Nếu như phòng khách là một bãi rác thực sự, thì phòng bếp giống hệt như một căn phòng bỏ hoang không hơn không kém...

Bước qua phòng ngủ, Taurus nghe thấy một tiếng thở nhẹ, qua cánh cửa khép hờ.

Liệu người trong đó có phải là Aquarius? Hay là một người nào khác?

Chần chừ một lúc ở trước cửa phòng, Taurus không biết mình nên làm gì trong cái tình cảnh khốn đốn này...

Liệu trong đấy có phải là một cảnh tượng không nên xem nào đó...?

Taurus khẽ rùng mình trước cái suy nghĩ kỳ lạ thoáng qua ấy.

Có thể lắm!

Nhưng nhỡ không phải thì sao?!

Taurus biết là sự tò mò của cô không thích hợp với hoàn cảnh như thế này một chút nào.

Nhưng cô không kìm lòng được...

Cô cần biết rõ mình đang ở trong nhà của ai, và người trong phòng đó có thực sự là Aquarius hay không?!

Nghĩ đến đó, Taurus hít một hơi thật sâu vào lồng ngực, cô mở he hé cánh cửa ra và ghé mắt nhìn vào.

Tấm lưng trần rộng lớn được phủ hờ lên bằng một mảnh chăn mỏng, mái tóc rối bời, đôi mắt nhắm nghiền lại,...

Đó chính là Aquarius... và anh ta đang say ngủ...

Không thể phủ nhận được một điều, rằng khi ngủ, Aquarius trông thật khác lạ.

Vẻ đểu cáng thường thấy của anh ta dường như biến mất hoàn toàn.

Nhưng không kém phần thu hút.

Taurus nhìn vào đồng hồ đeo tay, bây giờ đã gần sáu giờ chiều, thế quái nào mà Aquarius lại có thể say giấc vào cái giờ này được nhỉ? Anh ta đã ngủ ở đây bao nhiêu tiếng rồi? Anh ta đã quên ngày hẹn gặp cô rồi hay sao?

Taurus khép hờ cánh cửa lại, cô nàng trở về phòng khách và bắt đầu dọn dẹp những thứ đồ vương vãi ở đây.

Cột mái tóc dài lên cao để lộ phần cổ thanh mảnh cùng xương quai xanh lấp ló dưới chiếc áo sơ mi.

Taurus không chắc là mình sẽ tiếp tục cái công việc này, khi mà công việc "làm chui" hiện tại của cô ở club đã giúp cho cô có một mức thu nhập ổn định và mọi thứ hoàn toàn bình thường.

Tuy nhiên, nó tiềm ẩn khá nhiều rủi ro sau này...

Khi mà cô vẫn chưa chính thức đủ tuổi theo quy định để làm công việc đó và cái luật lệ hà khắc không cho phép du học sinh đi làm thêm bên ngoài khuôn viên trường.

Taurus cảm thấy khá bế tắc, nếu như không đi làm thêm, cô sẽ không có đủ chi phí để trang trải cho cuộc sống hằng ngày, mặc dù đã cố gắng hết sức trong việc tiết kiệm...

-Cô đến đây từ khi nào vậy?

Giọng nói nam tính phát ra từ đằng sau lưng khiến Taurus giật nảy mình.

Thoát khỏi mớ suy nghĩ rối rắm trong đầu, Taurus xoay người lại, đối diện với một bóng hình bước ra từ trong bóng tối.

Là Aquarius, anh ta đã tỉnh dậy rồi.

Aquarius với tay lấy chiếc áo phông trên ghế salon, tròng vào đầu và kéo xuống, che đi cơ bụng săn chắc.

-Mới đến thôi-Taurus đáp, đôi mắt không sao dứt khỏi cái hình thể quyến rũ ngút ngàn lấp ló dưới chiếc áo phông mỏng manh-Anh không khóa cửa à?

Aquarius không đáp lại câu hỏi của Taurus, anh ta thong thả đi đến nhà bếp, rồi rót đầy một cốc nước ra từ cái bình thủy tinh ở gần đó.

-Tôi tưởng anh không có ở nhà vào giờ này, như anh từng nói...?

-Ồ! Đừng lo...-Aquarius cười khẩy-... tôi sắp đi lại rồi đây!

Ngửa cổ lên nốc hết cốc nước đầy, Aquarius lấy tay lau đi giọt nước còn vươn trên khóe môi. Đoạn, anh ta đi ra khỏi nhà bếp, bắt gặp Taurus đang dọn dẹp những vỏ chai bia lăn lóc trên sàn, anh ta chép miệng:

-Vậy là cô đã đồng ý?

-Tôi không chắc...-Taurus ngước nhìn Aquarius đang đứng ở gần đó, rồi tiếp tục công việc của mình.

-Sao vậy?-Aquarius nở một nụ cười quyến rũ như thường lệ- Công việc này hạ thấp trình độ của cô à?

Taurus ngước nhìn Aquarius bằng ánh mắt khó hiểu. Cô không hề đáp lại câu hỏi lấp lửng của gã thanh niên nóng bỏng trước mặt.

-Thật ra, cô vẫn không cần phải làm công việc này...

Lại một lần nữa, Taurus ngước lên nhìn Aquarius bằng ánh mắt khó hiểu, nhíu chặt hàng lông mày.

-Ý anh là gì?

oOo

-Chà! Em khiến tôi bất ngờ đấy!

Cancer vội vã bỏ tay ra khỏi bờ vai của Scorpio.

Chúa ơi! Cô vừa mới làm điều gì thế này?

Ôm hắn, một tên cô chỉ mới gặp trong vòng chưa đầy mười phút?!

Cancer nghĩ là mình phát điên lên mất rồi...

-Cố gắng tìm ra tôi trong đám đông, và giờ là ôm lấy tôi...-Scorpio đưa khuôn mặt quyến rũ chết người của hắn đến gần Cancer, nở một nụ cười nhẹ trên môi, khiến Cancer gần như đông cứng cả người-Em khiến tôi bất ngờ hết lần này đến lần khác!

Cancer cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình, cô siết chặt hai bàn tay lại với nhau.

Chúa ơi! Tại sao tay con lại đổ mồ hôi hột nhiều như thế này?!

-Tôi...xin lỗi-Cancer lắp bắp-Tôi... không hề kỳ thị những người như anh... chỉ là... sự xuất hiện của anh bất ngờ quá... tôi... vẫn chưa thích nghi được...

Cô không kịp chuẩn bị một thứ gì cho lần đầu tiên gặp gỡ hắn, ngay cả tinh thần của cô cũng bị hắn áp đảo. Trong phút chốc, Cancer cảm thấy mình thật sự nhỏ bé và vô dụng đến nhường nào khi đứng bên cạnh Scorpio.

-Trông tôi đáng sợ lắm sao?

Cancer bấu chặt bàn tay vào gấu váy, cố gắng lau sạch những giọt mồ hôi nhớp nháp dính trong lòng bàn tay.

-Không...-Cancer đáp, chỉ tay vào hình xăm trên cổ Scorpio- Nó... thật sự rất ấn tượng!

Scorpio nhìn chằm chằm vào vẻ mặt căng thẳng của của Cancer, hắn nở một nụ cười nhẹ.

-Em thích nó?!

Cancer khẽ gật đầu.

-Muốn có một cái như vậy không?

Cancer gật đầu ngay lập tức.

-Trông em sẽ rất quyến rũ nếu có một cái như vậy-Scorpio lướt ánh mắt màu hazel một lượt trên gương mặt của Cancer- Nhưng hãy suy nghĩ cho kỹ, hình xăm không dễ tẩy đi đâu. Và, nó sẽ khiến em đau lắm đấy!

Cancer gật đầu một lần nữa, cô dứt khoát đáp:

-Tôi vẫn muốn thử.

-Được rồi...-Scorpio mỉm cười- Chúng ta sẽ nói về chuyện này sau nhé?! Cũng đã trễ rồi, để tôi đưa em về.

Cancer gật đầu, bước đi song song với Scorpio.

-Anh... đi theo tôi từ khi nào?-Cancer bất chợt lên tiếng trước, khiến Scorpio lại nở một nụ cười quyến rũ chết người đó.

-Từ khi em chạy ra khỏi sân vận động. Em nghĩ là tôi sẽ để cho em chạy đi với một người lạ mặt như thế mà chịu được sao? Tôi sẽ hối hận đến chết nếu như có xảy ra chuyện gì xấu đối với em...- Giọng nói khàn đặc trưng của Scorpio vang lên-...em mới chỉ tìm đến hàng ghế thứ bảy từ trên xuống thì chạy đi đâu mất, em đã không tìm ở hàng ghế thứ sáu, là hàng ghế ngay phía sau hàng ghế thứ năm mà em ngồi. Nếu em tìm đến đó, có lẽ, tôi đã không kìm lòng được mà đi về phía em rồi...

Bốn từ "đi về phía em" đã khiến cho trái tim của Cancer như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô nàng đỏ chín mặt không thốt nên lời.

-Cancer này...

Cancer ngước mặt lên, đập vào mắt cô là hình xăm tuyệt đẹp của Scorpio, rất gần, khiến cho trái tim của cô như tan chảy trong lồng ngực.

-Ngày mai, có lẽ, tôi không thể đi với em được. Tôi có việc bận đột xuất. Buổi hẹn đó, dời vào một ngày khác có được không em?

Cancer gật đầu, nhưng trong tim cô dâng lên một cảm xúc nuối tiếc đến không nói thành lời.

-Đến nhà tôi rồi!

Cancer chỉ tay vào căn nhà cách đó không xa, Scorpio gật đầu, dừng bước, ngắm nhìn Cancer chạy một mạch vào trong nhà của cô.

Cancer chạy vào nhà, leo lên cầu thang, mở cửa phòng rồi nằm phịch xuống cái giường quen thuộc trong phòng ngủ của mình.

Ôm lấy trái tim đang đập điên cuồng trong lồng ngực, Cancer nghĩ là mình sắp lên cơn đau tim đến nơi rồi, nếu như cứ phải gặp hắn trong cái tình cảnh bất thình lình chết tiệt này.

"Hắn ta còn đứng đó không? Hay là đã rời đi từ lâu rồi?"

Nghĩ đến đây, Cancer đứng bật dậy, phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ.

Scorpio, hắn ta vẫn còn ở ngoài đó! Hắn ta đang ngước nhìn lên cửa sổ phòng của cô...

Với gương mặt quyến rũ và cuốn hút đó, còn cái hình xăm chết người thì lấp ló bên dưới xương quai hàm.

Cancer như muốn hét thật to lên ngay lúc này, nhưng cô không muốn làm ảnh hưởng đến mọi người xung quanh.

Một tin nhắn trong điện thoại vang lên, Cancer vội lục tìm chiếc điện thoại trong túi xách.

Tôi thấy em rồi, sweetheart!

Cancer bật cười, cô nàng nhanh chóng soạn nội dung tin nhắn trả lời.

Sao anh còn chưa về?

Cancer nắm chặt điện thoại trong tay, chờ đợi tin nhắn đáp lại từ Scorpio.

Để gặp em lần cuối. Tôi biết là em sẽ nhìn xuống đây mà. Tôi đi về đây. Tạm biệt em nhé.

oOo

-Không! Tôi không thể!-Taurus trả lời một cách dứt khoát.

-Sao vậy? Công việc này đơn giản với một người như cô mà, phải không?

-Anh không có lòng tự trọng, nhưng tôi thì có. Tôi không thể giúp anh làm việc này được!

Aquarius bật cười, anh ta tiến lại gần Taurus.

-Cô nên nhớ là chính cô cũng đang làm một việc bất hợp pháp đấy! Nếu như bị phát hiện, cô có thể bị trục xuất trở về nước. Còn công việc của tôi, công việc mà cô cần làm, chỉ là giúp tôi vượt qua những bài luận được cho về nhà, và cô sẽ được trả công đầy đủ. Công việc đó chẳng phải an toàn hơn cái công việc làm chui hiện tại của cô hay sao?

-Anh đang đe dọa tôi đấy à?!

-Không! Việc này dựa hoàn toàn vào quyết định của cô mà thôi. Tôi không ép. Nếu cô không đồng ý, tôi sẽ tìm người khác!

-Anh tự làm không được à?!

-Không thể. Đó là môn khó nhất đối với tôi. Tôi thật sự không thể hiểu nổi mấy bài thơ đó. Tại sao lại phải bắt buộc bình phẩm mấy cái bài thơ chẳng đầu, chẳng đuôi và tối nghĩa đến như thế?! Thật tốn thời gian và rách việc!

Aquarius thở dài, anh ta khoác cái áo jacket màu đen bóng lên vai. Rồi đi thẳng về phía cánh cửa, trước khi khuất dạng, anh ta không quên quay đầu lại và dặn dò Taurus:

-Cô hãy suy nghĩ cho thật kỹ lời đề nghị đó!

End chap 22

A/N:

-Taurus và Aquarius trong chapter này gần như là cameo, cơ mà các bạng đừng lo, drama của hai ac này hứa hẹn sẽ gay cấn không thua kém các cp khác đâu nhé, chỉ là mụ tác giả đang chờ thời cơ chín muồi để triển mà thôi 😆😆😆

-Các bạng thấy Scorpio như thế nào? Chưa gì mà tuôi đã ngửi thấy mùi ngược rồi đấy, thuyền này hứa hẹn sẽ chông chênh lắm đây :v. Cơ mà thực sự tuôi thích cái

You are reading the story above: TeenFic.Net